Y Tiên Thiểu
Chương 444 : Tư cách
Ngày đăng: 20:53 21/04/20
Tùy Qua nói những lời này đã đề cập tới cơ mật quân đội, Đường Thế Uyên lại cảm giác là cháu trai nói với Tùy Qua, cho nên cảm thấy có chút tức giận. Dù sao Đường Vân là cháu của hắn, còn là binh dưới tay hắn, hắn không thích cháu mình làm trái kỷ luật quân đội.
- Không phải, tôi đoán được.
Tùy Qua nói:
- Điều này không khó đoán. Bởi vì lúc trước Lữ Chính Dương đã cung cấp cho ngài một ống nguyên dịch B8, vật kia có thể kích thích tiềm lực cùng sinh mệnh lực của một người, nếu bộ đội Long Đằng có loại dược vật này tồn tại, như vậy những bộ đội khác cũng sẽ tương tự, chẳng lẽ không đúng sao?
Thần sắc Đường Thế Uyên dịu xuống, nếu như tự Tùy Qua suy đoán, hắn cũng không gì để nói.
- Những lời này cậu không thể nói ra ngoài.
Đường Thế Uyên nói:
- Nhưng cậu đoán đúng, hiện tại quân đội đích thật đang nghiên phát cùng sử dụng một ít “vũ khí mềm”. Mặc dù nói chiến tranh hiện đại là chiến tranh khoa học kỹ thuật, chiến tranh tin tức, nhưng cũng không thoát khỏi phạm trù của nhân loại, bởi vì dù có tiên tiến, có vũ khí trí năng, vẫn không thể so sánh với trí não con người. Cho nên các quốc gia nghiên cứu vũ khí tiên tiến nhưng đồng thời cũng bí mật tiến hành kế hoạch “siêu cấp chiến sĩ”. Tựa như lời cậu nói, làm cho binh lính tinh lực dồi dào, lực lượng cường đại, không hề sợ hãi.
- Vậy đúng rồi.
Tùy Qua nói:
- Mục đích thật sự của Dương Sâm hẳn là hướng tới những dược vật đặc thù này. Đương nhiên lúc ban đầu hắn chưa chắc lộ ra dã tâm như vậy, nhưng mục đích cuối cùng nhất định là chỗ này. Nếu âm thầm tiến hành thao tác, những dược vật kia rất có thể trở thành thanh kiếm hai lưỡi, thử nghĩ nếu bọn hắn gia nhập một vài thành phần có thể làm ảnh hưởng hoặc khống chế lối suy nghĩ của một người, như vậy bọn hắn há không phải có thể thông qua dược vật nắm giữ một quân đội cường đại trong tay, ở thời gian nào đó phát huy ra tác dụng không thể tưởng tượng.
Nghe xong lời này, Đường Thế Uyên trầm mặc hồi lâu, theo sau mới nói:
- Những lời cậu nói mặc dù xây dựng trên cơ sở suy đoán, nhưng đích xác không thể không phòng. Hơn nữa Dương Sâm cùng Dương hệ đều rất có dã tâm.
- Như vậy, tôi thì sao?
Tùy Qua chỉ hỏi tới đây, không tiếp tục nói bậy về Dương Sâm, đem đề tài chuyển lên người mình.
Đường Thế Uyên nói:
Tùy Qua thấy Đường Vũ Khê đi vào, giúp nàng cởi áo khoác, nói:
- Em đến hưng sư vấn tội?
Đường Vũ Khê liếc hắn, nói:
- Chuyện lớn như vậy anh lại không nói với em, có chút quá phận đi.
- Trước đó anh vốn không nghĩ tới việc này.
Tùy Qua thành thật nói:
- Nếu không có tiểu tử Dương Sâm dẫn dắt, anh cũng không nghĩ tới cạnh tiêu dược vật của quân đội như thế.
- Dương Sâm? Việc này có quan hệ gì với hắn?
Đường Vũ Khê nhíu mày hỏi.
Tùy Qua kéo nàng đến sô pha ngồi xuống:
- Dương Sâm cũng muốn tham gia cạnh tiêu lần này. Mà trước đó hắn lấy chuyện này giao dịch với ông nội em, kết quả bị ông nội em cự tuyệt.
- Nếu ông nội em đã cự tuyệt, hắn vẫn muốn tham dự cạnh tiêu sao?
- Vì vậy xem ra Dương Sâm đã mượn sức không ít người của quân bộ đâu.
Tùy Qua nói:
- Phải biết rằng chuyện quân đội đấu thầu người ngoài thể chế không khả năng nhúng tay. Đại bộ phận thế lực của Dương gia đều ở bên cơ cấu chính phủ, nhưng lần này hắn có tin tưởng tham dự cạnh tiêu, làm cho người ta có chút khó hiểu.