Y Tiên Thiểu

Chương 454 : Hoả tốc cứu viện (2)

Ngày đăng: 20:53 21/04/20


Còn sắc mặt Tống Văn Hiên lại tràn đầy kinh hãi và hâm mộ, còn có một chút cuồng nhiệt.



Mặc dù Tống Văn Hiên không biết linh dịch Tùy Qua đang chế biến chính là Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch, nhưng khí tức của loại linh dược này thật sự quá nồng đậm, quá rõ ràng, hơn nữa Tống Văn Hiên rõ ràng cảm giác được, trong linh dịch mang theo ngũ hành khí nồng đậm, nếu như hắn được những thứ linh dịch này trợ giúp, có thể tiến thêm một bước rèn luyện ngũ tạng lục phủ, đề cao tu vi thêm một bước.



Tùy Qua không để ý đến những người còn lại suy nghĩ như thế nào, chỉ toàn lực chế biến Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.



Mấy phút sau, Tùy Qua rốt cục căn cứ vào tình huống của Lam Lan chế biến ra mấy giọt Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch, sau đó dùng bình ngọc chứa, đem đến trước mặt Lam Lan. Trang Nhất Lượng nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được nói:



- Tiên sinh, đây là anh chế thuốc cho bệnh nhân sao? Nhưng dược vật do anh tự chế biến, một khi xảy ra vấn đề gì. . .



- Tôi sẽ chịu trách nhiệm!



Tùy Qua lại cắt đứt lời Trang Nhất Lượng, nhỏ Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch vào chỗ trái tim bị hư tổn của Lam Lan, sau đó nói với Tống Văn Hiên:



- Dùng Tiên Thiên chân khí kích thích dược tính của linh dược!



Tống Văn Hiên gật đầu, dùng Tiên Thiên chân khí cẩn thận kích phát ra linh hiệu của Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.



Trang Nhất Lượng dứt khoát thối lui sang bên cạnh, lúc này, hắn cũng chỉ biết nghe theo mệnh trời.



Dựa theo hiểu biết của Trang Nhất Lượng, bệnh nhân này đã sớm bị kết án tử hình.



Nhưng, Trang Nhất Lượng rất nhanh ý thức được hắn đã sai lầm. Khi Tùy Qua nhỏ một giọt Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch lên trái tim của Lam Lan, một đoàn mây mù hỏa hồng sắc bốc lên, trong mây mù còn kèm theo bốn loại màu sắc, sau đó trái tim bị hư tổn của bệnh nhân lại bắt đầu khép lại, giống như khôi phục như mới.



Mỗi một giọt linh dịch nhỏ xuống, trái tim lại khôi phục một phần, hơn nữa nhịp đập của trái tim cũng bắt đầu trở nên vững vàng có lực.



Lần này, căn cứ vào hiểu biết của Trang Nhất Lượng, hắn hoàn toàn có thể khẳng định, trái tim của người bị thương đã phục hồi như cũ với tốc độ không thể tưởng tượng. Chuyện xảy ra trước mắt, đã hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn.



Chỉ chốc lát sau, được Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch tẩm bổ, trái tim của Lam Lan rốt cục hoàn toàn khôi phục.



- Bác sĩ Trang. . . Điện tim đồ của cô ấy đã bình thường!



Một y tá đột nhiên kinh hô.
Lại có một cảnh sát nói.



- Cố ý cái rắm!



Tống Văn Hiên quát lên:



- Nếu không phải Tùy tiên sinh ra tôiy chữa trị, cô tôi đã sớm thành người thiên cổ rồi!



- Đúng vậy, các người hiểu lầm rồi!



Lúc này Trang Nhất Lượng cũng đứng ra nói:



- Vị tiên sinh này không quấy nhiễu tôi chữa trị cho người bị thương, mà hiệp trợ tôi chữa trị, nếu như không có hắn trợ giúp, chỉ sợ bệnh nhân sớm đã không qua được.



- Được rồi, thu súng thu lại đi.



Phía sau đám cảnh sát, truyền đến một thanh âm uy nghiêm, có lẽ là của đại nhân vật nào đấy.



Quả nhiên, đội ngũ cảnh sát tách ra, một người trung niên mặc tây trang, hơi có vẻ quý phái đi nhanh tới, đi theo phía sau hắn, lại là thị trưởng Quách Minh Phong và cục trưởng cảnh sát Thái Viễn Minh của thành phố Đông Giang.



Người trung đi tới trước giường bệnh, nắm tôiy Lam Lan, ân cần nói:



- Tiểu Lan, ba ba tới rồi, con không sao chứ.



Sau đó, người trung niên lại nói với Trang Nhất Lượng:



- Bác sĩ, tình hình của con gái tôi rút cuộc thế nào rồi?



- Cô ấy rất khỏe, nhưng cần tĩnh dưỡng.



Trang Nhất Lượng nói.