Y Tiên Thiểu

Chương 57 : Chu Xử Nhất Là Gay (2)

Ngày đăng: 20:49 21/04/20


Khu ngoại ô thành phố Đông Giang.



Tay chân quấn băng gạc, cả người đầy mùi thuốc, Sơn Hùng khập khễnh trở về nhà.



Tối hôm qua, Sơn Hùng và đám "tiểu đệ tinh nhuệ" tựa hồ đều tiến vào bệnh viện.



Thương thế của Sơn Hùng không nhẹ, nhưng hắn nhất định xin xuất viện về nhà, để tránh cho lão mẫu thân khỏi lo lắng.



Khi tới cửa nhà, Sơn Hùng đứng thẳng người, ổn định bước chân, tận lực làm cho mình chỉ có vẻ "bị thương ngoài da".



- Hùng nhi, sao bây giờ con mới trở về.....Con gặp chuyện gì vậy? 



Một lão thái thái hơn sáu mươi tuổi từ trong nhà đi ra, lão thái thái này chính là mẫu thân của Sơn Hùng, thấy tay chân hắn quấn đầy băng gạc, trên tay còn treo băng vải, nhất thời lo lắng.



- Không có chuyện gì. Lúc chạy xe trên đường con gặp chút sự cố nhỏ. 



Sơn Hùng ra vẻ như không có việc gì nói.



- Đây mà sự cố nhỏ sao? Có gãy xương không? 



Lão thái thái ân cần hỏi: 



- Con.... không đụng vào người khác chứ? 



- Không có đâu. 



Sơn Hùng nói: 



- Con hơi lơ mơ, kết quả đâm vào một cây đại thụ. 



- Không đụng vào người khác là tốt rồi. 



Lão thái thái thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên xoay người lấy hai tờ thuốc dán, đưa cho Sơn Hùng dán lên.



- Mẹ, bệnh viện đã kê thuốc cho con rồi, không cần mấy thứ cao dán này đâu. 



Sơn Hùng nói.



- Đây không phải là thuốc dán thông thường. 



Lão thái thái nói: 



- Thuốc dán này là một tiểu thần y hảo tâm tặng cho mẹ, rất linh nghiệm. . . 




- Mẹ, mẹ nói đúng. 



Sau đó, Sơn Hùng đứng dậy ra khỏi phòng, bấm một số điện thoại: 



- Mắt kiếng, đi với tôi một chuyến. 



Chu Xử Nhất quả nhiên xong đời rồi.



Cũng không biết là người nào hại hắn, tóm lại video và hình ảnh giữa Thiết Long và Chu Xử Nhất tựa hồ đã nhanh chóng truyền khắp học viện Đông Đại.



Ảnh hưởng vô cùng ác liệt.



Lãnh đạo Đông Đại chịu áp lực, đành phải ban bố thông báo khắp toàn trường, quyết định khai trừ Chu Xử Nhất khỏi đội ngũ giáo viên.



Cho nên, con sâu làm rầu nồi canh này, rốt cục bị đuổi ra khỏi học viện Đông Đại.



Mặc dù cú ngã ngựa của Chu Xử Nhất có vẻ quỷ dị, thậm chí có loại cảm giác bị hãm hại, nhưng tất cả mọi người, bao gồm cả Tùy Qua, không có ai đồng cảm và thương hại một người giống như hắn.



Không chỉ như thế, trên forum trường học còn có người viết status ăn mừng.



Tùy Qua cũng không quan tâm quá nhiều đến chuyện này.



Bất luận là Chu Xử Nhất hay là Thiết Long, Tùy Qua căn bản đều không để mắt.



Ngay cả Sơn Hùng, Tùy Qua cũng đánh bại, vậy hà cớ gì phải quan tâm hai tiểu lâu la đó.



Vào buổi trưa, Tùy Qua theo thường lệ tới phòng ấm lao động, cây giống dã sơn sâm của hắn phát triển vô cùng tốt, mấy ngày nữa là có thể thu hoạch rồi.



Lần này, khi Tùy Qua giẫy cỏ, đặc biệt lưu ý tới Cuốc chấn linh pháp trong Thần Nông tiên thảo bí quyết, sau khi cẩn thận cảm ứng, Tùy Qua mới đột nhiên phát hiện, bộ cuốc pháp này quả nhiên diệu dụng vô cùng, khi giẫy cỏ lại có thể bất giác rèn luyện và cải thiện gân cốt toàn thân, hơn nữa kỳ diệu nhất chính là, dùng bộ cuốc pháp này làm cỏ, cỏ đã chết, căn bản không thể nào mọc lá mới!



Nhưng, Tùy Qua đồng học đã không còn thấy lạ. Chẳng qua hắn càng thêm tin chắc một chuyện: Thần Nông tiên thảo bí quyết, thật sự là thứ rất tốt.



Sau khi lao động chấm dứt, Tùy Qua trở về trường học.



Nửa đường về, lại gặp được hai vị khách không mời mà đến:



Mắt kiếng và Sơn Hùng.



Tùy Qua không biết hai người này vì sao lại xuất hiện ở đây, nói với Sơn Hùng: 



- Thương thế của anh nhanh khỏi thật.