Y Tiên Thiểu

Chương 525 : Khua môi múa mép

Ngày đăng: 20:53 21/04/20


Lúc này, Tùy Qua lấy ra một viên đan dược, đặt lên trên ngón tay nói:



- Ngưu lão đầu, ngươi biết đây là cái gì không?



Ngưu Duyên Tranh nhìn thấy viên Tinh Nguyên đan, ánh mắt nhất thời mở lớn, sợ hãi nói:



- Đan. . . Đan dược!



- Không sai, đây là đan dược.



Tùy Qua cười ha hả, sau đó nhẹ nhàng đưa cho Tiểu Ngân Trùng, Tiểu Ngân Trùng nhanh chóng nuốt vào.



- Ngươi dùng đan dược cho linh thú ăn?



Ngưu Duyên Tranh càng hoảng sợ.



- Không có cách nào, đan dược của lão đại rất nhiều.



Tiểu Ngân Trùng ở bên cạnh chép miệng nói:



- Lão đại, thêm một viên nữa đi.



Để hoàn toàn hù dọa Ngưu lão đầu, Tùy Qua quả nhiên lại ném một viên đan dược cho Tiểu Ngân Trùng.



Trong lòng Ngưu Duyên Tranh đang rỉ máu.



Mặc dù đan dược không phải của Ngưu Duyên Tranh, nhưng xem ra hắn còn đau lòng hơn Tùy Qua.



Tùy Qua vừa thấy vẻ mặt của Ngưu Duyên Tranh, cũng biết đêm nay đại khái không cần liều mạng nữa rồi.



Cho nên, Tùy Qua lại nói:



- Ngưu lão đầu, người có linh sủng và nhiều đan dược giống như ta, cho dù không nói, ngươi cũng có thể đoán được thân phận của ta. Cho nên, ngươi nên biết, ta không lừa ngươi, ta thật sự có bản lãnh để Huyết Đằng năm cánh nhanh chóng sinh trưởng.



- Đúng, ta gần như biết thân phận của ngươi rồi.



Ngưu Duyên Tranh nói:




- Người ta nói trong ngàn vạn năm, thế sự xoay vần. Không ngờ chỉ trong trăm năm ngắn ngủi, Bạch Lưu Câu lại hoàn toàn biến dạng như vậy.



- Đừng cảm thán nữa!



Tiểu Ngân Trùng nói:



- Bộ dạng này của ngươi, sợ rằng sẽ hù chết người ta!



- Đúng vậy.



Tùy Qua nói:



- Bức họa của ngươi đang được treo trong từ đường, nếu ngươi xuất hiện trước mặt tổ tôn đời sau của Bạch Lưu Câu, vậy bọn họ chẳng khác nào gặp quỷ. Ngoài ra, mặc dù Bạch Lưu Câu đã thay đổi rất nhiều, nhưng cũng là nơi nghèo nổi tiếng, ngươi cũng không cần tự hào.



- Cái gì? Bạch Lưu Câu rất nghèo?



Ngưu Duyên Tranh kinh ngạc nói:



- Bạch Lưu Câu là nơi thổ địa phì nhiêu, năm đó ta chọn lựa chỗ này an gia, chính là vì sơn thủy tươi đẹp.



- Nhưng dân chúng hiện tại, không đơn thuần chỉ cần ăn cơm.



Tùy Qua nói:



- Hậu nhân của Ngưu gia các ngươi, ẩn náu trong núi, không dám ra ngoài phát triển, không biết thế giới bên ngoài đã thay đổi từng ngày. Cho nên, cuộc sống của bọn họ chính là một chữ: nghèo. Nói ra, tính cách của hậu nhân ngươi và ngươi cũng không sai biệt lắm, đều bảo thủ, an phận ở một góc, cho nên mới có kết quả hiện tại.



- Cái này. . .



Ngưu Duyên Tranh mặc dù là người tu hành, nhưng cũng chưa tới mức cắt đứt tất cả tình cảm với thế tục. Đối với những hậu nhân ở Bạch Lưu Câu này, hắn vẫn có chút tình cảm. Sau khi nghe như vậy, Ngưu Duyên Tranh dĩ nhiên không cảm thấy vui vẻ.



- Được rồi, đây là chuyện của Bạch Lưu Câu các ngươi, ta cũng lười để ý.



Tùy Qua nói:



- Ngươi đã quy ẩn hơn trăm năm, ta sẽ dẫn ngươi đi ăn chút gì đó.