Y Tiên Thiểu
Chương 556 : Con sâu làm rầu nồi canh (2)
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
Đường Vũ Khê khác với Thẩm Quân Lăng, người trước có thể làm cho Tùy Qua không dám tùy tiện tiến hành xâm phạm nàng; còn người sau, cho dù nàng chủ động trêu chọc Tùy Qua, Tùy Qua cũng không dám tiến hành xâm phạm.
- Vậy tiếp tục nói chuyện chính đi.
Tùy Qua biết kế hoạch làm bộ thất thân đã tan vỡ, đành phải chuyển đề tài:
- Bắt đầu từ tháng này, danh sách mua sắm bên quân đội sẽ liên tục tới, công ty dược của chúng ta sẽ càng ngày càng phát triển. Ngoài ra, đám người tiêu tiền như nước của quỹ cũng sẽ đóng góp nhiều tài chính hơn, em có tính toán gì không?
- Cái gì gọi là “đám người tiêu tiền như nước”, bọn họ đều là “hội viên cao cấp”, là VIP của quỹ chúng ta?
Đường Vũ Khê cười nói.
- VIP, chính là tiêu tiền như nước.
Tùy Qua nói:
- Nhiều tiền như vậy đưa cho em, em làm sao tiêu hết?
- Làm sao, có phải anh cảm thấy em tiêu không hết, cho nên tính toán tìm hai nữ nhân khác tiêu giúp em không?
Đường Vũ Khê cau mày nói:
- Vậy em nói cho anh biết, những chuyện này anh khỏi phải nghĩ đến.
- Anh không có ý này.
Tùy Qua cười nói:
- Anh đúng là đang nghĩ, em bảo thủ như vậy, không chịu để anh “ăn mặn”. Như vậy, anh cũng chỉ có thể hi vọng sớm lấy được em. Nếu chúng ta trở thành vợ chồng, em sẽ thành nữ nhân hợp pháp của anh, cũng không thể cự tuyệt làm chuyện nối dõi tông đường với anh. . .
- Phì! Anh đúng là trong mồm chó nhả không ra răng ngà, nói được mấy câu lại lộ ra bản chất.
- Em biết rồi.
Đường Vũ Khê nói:
- Thật ra, bọn họ căn bản không để ý đến điều này, dù sao hàng năm bên quân đội cũng tiêu nhiều tiền như vậy, bất luận là mua của người nào. Chỉ cần thuốc men của anh không có vấn đề, bọn họ cũng sẽ không có ý kiến .
- Ừ, như vậy tốt hơn.
Tùy Qua nói:
- Cho nên nói, trong mắt anh, nếu muốn tiến quân ra nước ngoài, đầu tiên nhất định phải dọn dẹp đám sâu mọt dược thương trong nước. Nhưng, đây không phải là chuyện dễ dàng.
- Em sẽ giúp anh.
Đường Vũ Khê nói:
- Chỉ cần có thể dọn dẹp đám sâu mọt này, thậm chí âm thầm vận dụng lực lượng của quân đội cũng sẽ không tiếc!
- Em đấy! Lúc nào cũng suy nghĩ rất đơn giản. Nhưng, dũng khí của em rất đáng khen.
Tùy Qua cười cười:
- Như chuyện em vừa nói. Từ giá xuất xưởng sáu hào đến giá tiền tiêu thụ thực tế hơn tám mươi đồng, lợi nhuận chênh lệch, cũng không phải một mình lão bản xưởng dược được hưởng. Sợi dây lợi ích bên trong, chúng ta thấy được, bao gồm cả bệnh viện và bác sĩ, nhưng chúng ta không nhìn thấy sợi dây lợi ích đáng sợ hơn. Em không nên cho rằng, chỉ có bệnh viện và bác sĩ là có thể ăn chênh lệch lợi nhuận lớn như vậy? Huống chi, cho dù là bệnh viện mua thuốc men, cũng phải có giá chỉ đạo và danh sách mua, những thứ này, là ai chế định?
Đường Vũ Khê vốn kiến thức rộng rãi, nghe Tùy Qua nói như vậy, chợt hiểu:
- Không sai, là em quá ngây thơ rồi. Đã có con sâu làm rầu nồi canh, còn có người đánh xe và người cỡi ngựa hại bầy. Chỉ dọn dẹp đám con sâu làm rầu nồi canh còn chưa được, nhất định phải bắt được “người đánh xe” mới được. Nhưng, chuyện này, thật sự rất khó làm.
- Nói là khó làm, thật ra cũng không phải là rất khó.