Y Tiên Thiểu
Chương 559 : Quyết định (1)
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
Điểm trọng yếu nhất chính là, Liễu Tiểu Đồng là một người giỏi về suy tư và nghiên cứu, nếu như hắn có thể phát hiện, nghiên cứu ra một số thành quả trọng yếu trong quá trình trồng dược thảo, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với kế hoạch của Tùy Qua. Thần Nông tiên thảo bí quyết, mặc dù thần kỳ, nhưng cũng không phải vạn năng, Tùy Qua còn chưa đến mức tự phụ có thể một mình giải quyết tất cả vấn đề.
Hiện tại, cho dù lần này Tùy Qua có thể trang bị thêm mấy trăm, hơn ngàn cái nhà kính, nhưng số thảo dược trồng được cũng chỉ có thể như muối bỏ biển, còn xa mới có thể ảnh hưởng đến cục diện của ngành nghề trung y, thuốc bắc.
Nhưng, nếu như Liễu Tiểu Đồng có thể thành công trồng ra một nhóm dược thảo, ý nghĩa sẽ không phải chuyện đùa. Nói như vậy, ý nghĩa có thể tiếp tục khuếch trương đại quy mô, từ từ ảnh hưởng đến cả ngành nghề trung y và thuốc bắc.
Có đầy đủ dược thảo thượng đẳng, thuốc bắc mới có thể khôi phục vinh quang xưa kia, có địa vị ngang hàng với thuốc tây, thậm chí chân chính vượt ra khỏi biên giới, kiếm tiền trên người đám người ngoại quốc.
Sau khi nói chuyện với Liễu Tiểu Đồng, Tùy Qua ra khỏi phòng thí nghiệm, gọi điện thoại cho Ninh Bội.
- Tùy Qua, có phải có chuyện gì cần tôi hỗ trợ hay không?
Ninh Bội nói:
- Hiện tại chúng ta đã là thân thích, có chuyện gì, cậu chỉ cần mở miệng là được.
- Chuyện mượn phòng thí nghiệm phải cám ơn Bội tỷ.
Tùy Qua nói:
- Hôm nay điện thoại cho chị, đích xác là có chút việc, nhưng không tìm chị hỗ trợ, mà muốn nói chuyện làm ăn với chị.
- Ai nha, Tùy Qua à, Bội tỷ đợi lời này của cậu lâu lắm rồi.
Ninh Bội vui vẻ nói:
- Tôi đã nói rồi, hiện tại chúng ta đã có quan hệ họ hàng, có chuyện tốt gì, cậu cũng phải nghĩ tới chúng tôi có phải không. Đúng rồi, có phải cậu tính toán giao quyền kinh doanh dược phẩm của công ty cậu cho tôi không?
- Chuyện tôi sắp nói còn có ý nghĩa và tiềm lực hơn nhiều.
Tùy Qua nói:
- Bằng không, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi, tôi đến chỗ chị nhé?
- Không cần, sao có thể để đại lão bản như cậu đích thân đến đây chứ.
Ninh Bội vui vẻ nói:
- Đừng nhắc tới mấy thứ cổ phiếu đó nữa!
Xem ra Ninh Bội cũng bị thua lỗ không ít nên mới nhắc tới đã nổi giận.
- Được rồi, chuyện này cứ định như vậy đi.
Tùy Qua đứng lên nói:
- Tôi còn có chuyện, tôi đi trước.
------------------------
Sau khi Ninh Bội trở về, lập tức đem chuyện này nói với Dương Chấn Thanh.
Mặc dù đại quyền tài chính đều trong lòng bàn tay nàng, nhưng dù sao liên quan đến số tiền lớn như vậy, Ninh Bội cũng không dám một mình quyết định.
Dương Chấn Thanh suy nghĩ một lát, mới nói:
- Hai mươi phần trăm cổ phần, tương đương hai trăm vạn, đây không phải con số nhỏ. Hơn nữa, nhà chúng ta mới vừa bị tiểu tử Tùy Qua kia đánh cướp một phen, nếu đầu tư thêm hai trăm vạn tiền mặt nữa, vậy chúng ta không còn lại bao nhiêu.
- Em biết, cho nên em mới phải thương lượng với anh.
Ninh Bội nói:
- Anh cảm thấy, việc làm ăn của Tùy Qua có đáng tin không?
- Khó nói lắm.
Dương Chấn Thanh phân tích:
- Trước mắt mà nói, sản nghiệp trung y trong nước mặc dù có dấu hiệu phục hưng, nhưng cũng chỉ là dấu hiệu mà thôi. Chỉ là một số hoạt động châm cứu, vật lý trị liệu, xoa bóp bắt đầu từ từ nóng lên, nhưng bản thân trung y và thuốc bắc, vẫn nằm trong cục diện lúng túng. Nói ra cũng bi ai, đường đường cả vùng đất Hoa Hạ, trung y mấy ngàn năm truyền thừa, lại sắp đến lúc không có đất đặt chân rồi. Ngược lại thuốc tây ngoại lai lại chiếm cứ phần lớn thị trường. . .
- Ai nha, anh cũng đừng cảm khái nữa, em đang hỏi anh mà?
Ninh Bội vội la lên.