Y Tiên Thiểu
Chương 571 : Hái quả đào (2)
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
- Yên tâm đi, chúng ta muốn mảnh đất này, nhất định có thể nắm được trong tay. Hơn nữa, tôi còn phải cảm tạ hai cha con Vương Chính Trừng, tôi đoán lần này bọn họ sẽ giúp tôi một việc lớn.
- Tùy huynh đệ, làm sao tôi thấy hồ đồ quá.
Sơn Hùng nghi ngờ nói.
- Hồ đồ, anh không cần suy nghĩ chuyện này nữa.
Tùy Qua nói:
- Anh cứ dựa theo lời tôi nhắn nhủ mà làm, sao vậy, còn có chuyện gì sao?
- Thật ra, cũng không phải chuyện gì lớn.
Sơn Hùng nói:
- Chỉ là Bái San, cô ấy nói muốn mời cậu ăn một bữa cơm, cô ấy thật sự rất sùng bái cậu.
- Sùng bái tôi?
Tùy Qua ngạc nhiên:
- Tại sao?
- Bái San nói Sơn Hùng tôi, trời không sợ, đất không sợ , làm sao lại hết lần này tới lần khác có thể khuất phục trước một lão bản trẻ tuổi như cậu.
Sơn Hùng nói:
- Ngoài ra, Bái San còn nói, chưa từng thấy người nào hào hiệp như cậu, thoáng cái đã đưa cho người ta một chiếc du thuyền.
- Du thuyền, đây không phải là tôi thắng sao.
Tùy Qua cười cười:
- Cũng không tốn nhiều tiền của mình, không phải sao?
Nói tới đây, Tùy Qua liền nghĩ đến Mục Ngọc Thiền, nói vậy nha đầu này, đến bây giờ vẫn còn hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi sao.
- Vậy là cậu đồng ý?
- Nhưng chuyện này cũng không dễ dàng làm được. Hiện giờ ở Hoa Hạ Thần Châu, địa vị bá chủ của thuốc tây đã không thể lay động.
- Cái này anh biết.
Tùy Qua nói:
- Nhưng, cho dù là kiến càng lay cây, cũng phải lay mới được. Ài, em nói xem, trung y mấy ngàn năm truyền thừa, không ngờ chỉ trong vòng trăm năm, đã bị thuốc tây đánh bạt.
- Đích xác là bi ai.
Đường Vũ Khê khẽ thở dài:
- Buồn bã bất hạnh, chỉ giận không thể tranh giành. Một phương diện cố nhiên là bởi vì thuốc tây có dược hiệu nhanh; một phương diện khác, cũng bởi vì những trung y Hoa Hạ, bảo thủ lạc hậu, mất đi sức cạnh tranh.
- Còn có một phương diện.
Tùy Qua nói:
- Chính là một số phần tử ngụy tinh anh trong nước, vì ích lợi bản thân, khuyếch đại chỗ tốt của thuốc tây, chửi bới, giễu cợt giá trị tồn tại của trung y, bọn họ thậm chí hận không thể phế bỏ trung y. Những người này, mới là ghê tởm nhất .
- Đúng là như thế.
Đường Vũ Khê nói:
- Đám người này, ngày ngày hét lớn tiếp cận với quốc tế, nhưng không có người nào là đồ tốt! Đúng rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?
- Hái “quả đào”!
Tùy Qua cười nói.
Tùy Qua muốn hái “quả đào”, đương nhiên là quả đào của Vương Hào rồi.
Vương Hào đã giành được quyền quản lý tất cả khu vực phụ cận giáo khu Phát Phong, hơn nữa đã hoàn thành phá bỏ và di dời, lúc này Tùy Qua cầm về, đương nhiên là tốt nhất.
Tùy Qua hẹn Vương Hào gặp mặt ở phòng ăn khách sạn Đông Châu.
Ngoại trừ Vương Hào, còn có Phương Thiểu Văn.