Y Tiên Thiểu

Chương 596 : So thủ đoạn hành hạ người khác (1)

Ngày đăng: 20:54 21/04/20


- Nếu là việc trong nhà, cần gì phải náo động như vậy, kết quả làm cho bao nhiêu huynh đệ phải bỏ mạng. Phương Đông Trạch, xem ra bởi vì cái chết của nhi tử đã phát điên rồi, trong chúng ta có rất nhiều đã có vợ con, cũng không thể liều mạng với hắn!



Nghe người này nói, những người còn lại đều trầm mặc, nhưng hiển nhiên đang rất chú ý lắng nghe.



- Trương Trung đại ca nói không sai.



Mục Ngọc Giao nói:



- Phương Đông Trạch đã phát điên rồi, Tam Giang đường cũng không thể vì hắn mà bị hủy diệt. Mục Ngọc Giao tôi không phải tới đối nghịch với mọi người, chẳng qua là muốn đòi lại thứ của phụ thân tôi. Chỉ cần tôi giết chết Phương Đông Trạch, tất cả vấn đề đều có thể được giải quyết dễ dàng .



- Nhưng là, chúng ta cũng không biết Phương Đông Trạch trốn ở đâu.



Một người khác nói:



- Lão hồ ly này có nhiều nơi ẩn nấp.



- Nếu hắn không chết, chúng ta cũng khó mà an tâm.



Một người khác lại nói:



- Gọi các huynh đệ của chúng ta đi tìm! Ta không tin, Phương Đông Trạch còn có thể phi thiên nhập địa!



- Không cần tìm, Phương Đông Trạch, hắn thật sự xuống đất rồi!



Lúc này, Tùy Qua đột nhiên nói.



Một điểm ngân quang từ dưới đất chui ra, Tiểu Ngân Trùng nhảy lên trên vai Tùy Qua, thấp giọng nói mấy câu.



Tùy Qua mang theo mọi người, đến một ngọn núi giả lưng chừng núi.



Trong sơn động, Tùy Qua tìm được một cánh cửa bí mật, sau đó đi dọc theo bậc thang xuống dưới, tiến vào “sào huyệt bí mật” của Phương Đông Trạch .



Sau khi xuống phía dưới, mọi người đều không khỏi kinh hãi.




- Muốn chết ——



Phương Thiếu Đằng đứng sau lưng Phương Đông Trạch đột nhiên hét lớn một tiếng:



- Ngươi giết huynh đệ của ta, ngươi phải trả giá!



- Ở đây có chỗ cho ngươi nói chuyện sao!



Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm để ý tới Phương Thiếu Đằng ngang ngược càn rỡ:



- Phương Đông Trạch, cũng không sợ nói cho ngươi biết, hôm nay ta tới đây, chính là muốn giết chết phụ tử nhà ngươi, để hai con con rệp các ngươi không thể tiếp tục nhảy nữa.



- Con rệp?



Phương Đông Trạch cười lạnh nói:



- Ngươi cho chúng ta là con rệp? Không sai, ta biết ngươi là Tiên Thiên cao thủ, cũng biết đạn đối với các ngươi không có tác dụng gì. Cho nên, lần trước ngươi phế đi công phu của nhi tử ta, ta vẫn chịu đựng ngươi. Chỉ không ngờ ngươi được voi đòi tiên, hại chết nhi tử ta, cho nên ngươi nhất định phải chết! Đạn không giết được ngươi, vậy còn ống phóng rốc-két thì sao?



Phương Thiếu Đằng đứng phía sau nghe phụ thân nói, đột nhiên lấy từ sau lưng ra một ống phóng rốc-két, khiêng lên vai, nhắm vào đám người Tùy Qua.



Đám người Mục Ngọc Giao không khỏi biến sắc.



Có ai nghĩ, Phương Đông Trạch lại phát điên đến mức, thậm chí ngay cả ống phóng rốc-két cũng kiếm đến đây.



Nhưng, không chỉ Phương Thiếu Đằng, bọn lính đánh thuê sau lưng hắn cũng bắt đầu lôi vũ khí ra.



Đám lính đánh thuê này, cũng không phải ngồi không.



Tùy Qua lạnh lùng nói:



- Ta vốn định cho các ngươi một cái chết thể diện, nhưng chính các ngươi không muốn thể diện, vậy cũng không còn cách nào. Lý Nghệ Cơ, ngươi khiến bọn chúng bắt đầu tự giết lẫn nhau