Y Tiên Thiểu
Chương 657 : Đánh lén ngoài ý muốn (2)
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
- Đừng nóng vội, tình huống rất nhanh sẽ chuyển biến tốt đẹp.
Tùy Qua nói:
- Qua một thời gian ngắn chúng tôi sẽ xây dựng nhiều trung tâm thể nghiệm Mỹ Lệ Họa Thủy trong cả nước, không chỉ làm cho mọi người thể nghiệm sự thần kỳ của sản phẩm, còn có những thể nghiệm Đông y làm đẹp dưỡng nhan mới phát minh.
- Vậy sao? Vậy thật sự làm người ta chờ mong đâu.
Thiếu phụ nói.
- Yên tâm đi, không bao lâu nữa đâu.
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Nếu đến lúc đó Mỹ Lệ Họa Thủy có ưu đãi hay ưu tiên gì, tôi sẽ để Lam Lan tặng cho cô là được.
- Vậy đa tạ Tùy tiên sinh.
Thiếu phụ nói:
- Tùy tiên sinh, xin hỏi có thể cùng chụp một tấm ảnh không?
- Chụp ảnh chung?
Tùy Qua cười nói:
- Không thành vấn đề. Chỉ cần chồng của cô không để ý. Đương nhiên, bạn gái của tôi ở đây giám sát tôi, nàng đương nhiên sẽ không ăn dấm chua.
- Chụp tấm hình mà thôi, đâu có sao, đâu có sao…
Thiếu phụ cười nói, cầm di động chụp hình chung với Tùy Qua:
- Tôi đưa lên bái thiếp khoe một chút, ha ha…Di, thang máy đã tới, tạm biệt!
Đi ra thang máy, Lam Lan véo Tùy Qua, sẵng giọng:
- Vừa rồi ở trong thang máy, vì sao anh phải chiếm tiện nghi của tôi?
- Tôi làm gì chiếm tiện nghi của cô chứ?
Tùy Qua cười hỏi.
Tùy Qua có chút mệt mỏi nhìn Lam Lan nói:
- Có người muốn tính kế tôi, bị hao tổn một chút tinh thần lực, nhưng tình huống đối phương cũng không tốt bao nhiêu…Hắc, ngực của cô thật mềm mại.
- Chán ghét!
Lam Lan thiết chút nữa xô Tùy Qua xuống đất, vểnh môi mắng:
- Từ khi nào học được kiểu nói năng ngọt xớt như vậy, trước kia lá gan của anh cũng không lớn như vậy đâu!
Đích xác, theo Lam Lan xem ra nếu trước kia lá gan Tùy Qua lớn như vậy, có lẽ mối quan hệ giữa nàng cùng hắn đã sớm tiến thêm một bước.
- Ngay tại…
Tùy Qua thiếu chút nữa nói “ngay tại lúc hắn mất thân xử nam”, nhưng lời này đương nhiên không thể nói ra trước mặt Lam Lan, vì vậy nhanh chóng nuốt xuống, sau đó ổn định thân thể ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Lúc này trong một căn phòng đối diện đường bên kia có một lão đầu tử mái tóc rối bời, gầy như que củi nhìn như vu sư tà ác toàn thân chấn động, trong miệng phun ra ngụm máu tươi, thật lâu mới hồi phục lại, hoảng sợ nói:
- Thiếu niên này…thật là lợi hại! Thật là lợi hại! Xem ra tin tức sai lầm, hắn nhất định đạt tới cảnh giới tỏa hồn cực cao…khụ khụ…cường giả! Chúng ta…không thể mang đi Nghệ Cơ!
- Trưởng lão, nếu tiểu thư không thể quay về, Phác gia đại thiếu chỉ sợ sẽ phát điên…
Một thanh niên bên cạnh nói.
- Dù tôi chết ở chỗ này cũng không biện pháp mang đi Nghệ Cơ…Huống hồ Nghệ Cơ nhất định đã bị hắn hạ cấm chế, nếu không chính cô ta đã có biện pháp thoát thân…Tóm lại rời khỏi nơi này trước, tôi muốn tìm một chỗ chữa thương!
Vẻ mặt lão đầu tử bối rối nói.
- Xem ra cũng chỉ có như thế, không thể tưởng được Hoa Hạ quả nhiên ngọa hổ tàng long.
Thanh niên kia nói.
- Anh không sao chứ? Có cần gọi người đến bảo hộ anh không?
Lam Lan lo lắng nhìn Tùy Qua, vừa rồi cuộc tranh đấu tinh thần lực nàng tự nhiên không nhìn thấy, nhưng nàng chứng kiến mặt kính thủy tinh đều rạn vỡ, cũng nhìn thấy sắc mặt Tùy Qua không tốt lắm.
- Không có việc gì, bọn hắn đã đi trước.
Tùy Qua thản nhiên nói, ý bảo Lam Lan không cần khẩn trương.