Y Tiên Thiểu
Chương 659 : Nữ nhân bạo phát
Ngày đăng: 20:54 21/04/20
Lam Lan cầm khăn tắm trong tay, ngẩn người, thật lâu mới lấy lại tinh thần, đang định thay áo di động chợt vang lên.
Cầm di động, Lam Lan nói:
- Giám đốc…cái gì, muốn tôi hiện tại đi làm tiết mục, nga, trăng đỏ sao, tôi biết, nhưng khuya nay không phải trời mưa sao…nga, hình như là hết mưa rồi, nhưng tiết mục này không phải do Từ Phương phụ trách sao…nàng luyện yoga bị thương dây chằng, được rồi, được rồi, tôi đi phỏng vấn là được, thật là dông dài!
Lam Lan có chút tức giận ném khăn tắm vào tủ quần áo.
Vốn tưởng rằng khuya nay có thể cùng Tùy Qua ở chung trong thế giới hai người, ai biết lại bị gọi đi làm tiết mục, thật khó trách làm trong lòng nàng có chút căm tức, nhưng làm phóng viên, tố chất công tác của nàng rất tốt, rất nhanh đã thu thập xong, chuẩn bị ra cửa.
Đi ngang qua cửa phòng Tùy Qua, Lam Lan vốn định gõ cửa gọi hắn, nghĩ lại sợ quấy rầy Tùy Qua, vì vậy nàng lưu lại tờ giấy ở khe cửa, sau đó lẩm bẩm rời đi.
Lam Lan rời đi không bao lâu, cửa bị người mở ra, một thân ảnh yểu điệu đi vào nhà, tùy tay ném hành lý sang bên, sau đó bỏ giày cao gót, mệt mỏi ngồi lên sô pha trong phòng khách, lẩm bẩm:
- Thật sự là mệt chết bà cô…Lam Lan nha đầu chết tiệt, không biết đã đi đâu…đã quên nói với nàng mình trở về sớm…thật sự là khát chết người, đây là gì đây, ngửi mùi thật thơm…
Tùy Qua hết sức chăm chú vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công khôi phục tinh thần lực, đã bị vây trong trạng thái vong ngã.
Giống như loài rắn rơi vào trong ngủ đông.
Nhưng một khi gặp được nguy hiểm hắn sẽ lập tức tỉnh lại, nhưng nếu không nguy hiểm thì hắn không thức tỉnh.
Cho nên đối với chuyện đã xảy ra trong phòng khách, Tùy Qua cũng không biết.
Ùng ục!
Ùng ục!
Thân ảnh yểu điệu đem Huyền Âm Trấp trong bình ngọc uống cạn, sau đó còn dùng lưỡi liếm liếm môi, chưa thỏa nguyện nói:
- Chà rửa sạch, rửa sạch…
Với tình cảnh tuyệt vọng của Tùy Qua, mỹ nữ yểu điệu trong phòng tắm lại đang khoái hoạt tắm rửa, tẩy sạch toàn thân.
Nhưng không biết có phải do quá thoải mái hay không, An Vũ Đồng cảm giác thân thể có chút lâng lâng, nhất là làn da biến thành trắng mịn dị thường, non mềm kỳ lạ, tựa hồ chỉ đâm vào sẽ vỡ, thủy nộn muốn chảy ra nước.
Càng ly kỳ chính là trong lòng nàng sinh ra một loại cảm giác chưa từng có: nàng tựa hồ không hề chán ghét đàn ông.
Không chán ghét đàn ông từ tận đáy lòng.
Cảm giác thình lình xuất hiện này làm An Vũ Đồng có chút không biết phải làm sao, vội vàng bò ra khỏi bồn tắm.
- Ân, nhất định là tắm rửa đến váng đầu.
An Vũ Đồng thấp giọng an ủi chính mình, sau đó đem lực chú ý đặt lên địa phương khác.
An Vũ Đồng cảm thấy được làn da của mình như đang mở ra, giống như đang “thở”.
- Ai, không thể tưởng được bổn cô nương thật thiên sinh lệ chất…chậc chậc…
Nhưng An Vũ Đồng phát hiện dáng vẻ mình ngày càng thêm xinh đẹp, đồng thời cũng cảm nhận được một cỗ dục vọng trong thân thể đang dần muốn phóng thích ra ngoài.
- Ân…
Thẳng tới khi An Vũ Đồng đột nhiên rên khẽ một tiếng, nàng mới đột nhiên nhận thấy được tình huống thật không đúng.
Lúc này nàng còn phát hiện trong đùi của mình thậm chí đã ẩm ướt, cảm giác như chưa lau khô, nhưng nàng biết đó không phải là sữa tắm chảy ra ngoài.