Y Tiên Thiểu
Chương 676 : Khoe của quá mức độ
Ngày đăng: 20:55 21/04/20
- Ngươi luôn miệng gọi ta là con kiến, đáng tiếc chính là ta đã nhìn thấy cường giả có cảnh giới cao hơn ngươi nhiều lắm, so sánh với họ ngươi tính là gì, ngay cả con kiến cũng không xứng! Cho nên ngươi luôn mồm nói mình là cảnh giới trúc cơ kỳ, trong mắt ta chẳng những không có lực uy hiếp, mà còn cực kỳ buồn cười. Giống như một tên ăn mày, đứng trước mặt nhà giàu khoe khoang hôm nay hắn xin tới bao nhiêu tiền. Cho nên, Tây Môn Long, ở trong mắt ta ngươi chỉ là một tên ăn mày mà thôi!
Tên ăn mày? Ngu ngốc?
Tây Môn Long hoàn toàn nổi giận, gân xanh đầy mặt.
- Như thế nào, Tây Môn Long, ngươi còn không thừa nhận ngươi là tên ăn mày sao?
Tùy Qua lại đả kích Tây Môn Long:
- Tuy rằng ta không biết lai lịch của ngươi, nhưng ta suy đoán ngươi là tay sai của phường hội đi? Không biết phường hội cho ngươi chỗ tốt gì, cho ngươi tới khiêu chiến ta, nhưng vô luận là chỗ tốt thế nào chút đồ vật kia trong mắt ta chẳng khác gì ban cho tên ăn mày!
- Một trăm viên Tinh Nguyên Đan! Đó cũng không phải cho ăn mày!
Tây Môn Long giận tới cực điểm, vì tôn nghiêm liền nói ra điều kiện của phường hội hứa hẹn.
Hắn vốn tưởng rằng nói ra lời này xem như đại thủ bút, ít nhất không bị xem là ăn mày. Nào biết Tùy Qua nghe xong, lại phá lên cười to!
Tây Môn Long vị Tùy Qua vũ nhục, thật sự hận không thể một kiếm đem hắn chém giết.
Nhưng hắn lại không dám làm như thế, đừng nói tới “nữ ma đầu”, mấu chốt là nếu hắn giết Tùy Qua, cũng không lấy được ban thưởng của phường hội, bởi vì phường hội muốn đánh bại Tùy Qua trong y thuật mà không phải muốn giết Tùy Qua. Nếu hắn giết Tùy Qua, chỉ sợ chẳng những không lấy được đan dược, thậm chí còn bị phường hội thu thập hắn.
Nhưng Tùy Qua cũng thấy rõ ràng điểm này nên mới dám vũ nhục Tây Môn Long.
Tây Môn Long xanh mặt, lạnh lùng nói:
- Cười đã sao? Ngươi có biết cái gì là Tinh Nguyên Đan sao?
Theo Tây Môn Long xem ra, chỉ cần có người xuất ra một viên Tinh Nguyên Đan để cho hắn đi bắt một người tu hành tiên thiên kỳ, hắn tuyệt đối không có chút do dự nào. Nếu có người xuất ra hai mươi viên Tinh Nguyên Đan, hắn thậm chí dám mạo hiểm đi bắt một trúc cơ sơ kỳ. Mà một trăm viên Tinh Nguyên Đan, tuyệt đối là đại thủ bút.
Chính bởi vì như thế Tây Môn Long mới khẩn cấp đi tìm Tùy Qua.
Nhưng hắn không nghĩ tới bị Tùy Qua khinh bỉ mình là tên ăn mày.
Ở ngay trước mặt Tây Môn Long, Tùy Qua đổ ra trên dưới trăm viên đan dược, sau đó lại đổ trở vào bình, lại lấy ra một bình khác.
Trong bình này đựng Cố Nguyên Hoàn, tuy không tốt như Tinh Nguyên Đan, nhưng làm Tây Môn Long nhìn không chuyển mắt.
Lúc này hành vi của Tùy Qua đúng là trắng trợn “khoe của”, thủ đoạn này tuy rằng ác tục, nhưng thật hữu hiệu.
Nhìn thấy Tùy Qua có nhiều thứ tốt như vậy, vẻ mặt khinh thường của Tây Môn Long biến thành kinh ngạc, lại kinh hãi, sau đó thành hâm mộ, ghen ghét. Lúc này hắn rốt cục hiểu được ở trước mặt Tùy Qua, hắn chẳng khác gì một “tên xin ăn”, toàn bộ gia sản của hắn cũng không bằng một bình đan dược trong tay Tùy Qua.
Mà thứ Tùy Qua có được hiển nhiên không chỉ đơn giản là một bình đan dược.
Hơn nữa Tây Môn Long rất nhanh đã được xác minh.
- Rốt cục ngươi có bao nhiêu đan dược?
Tây Môn Long hỏi, thanh âm có chút run lên.
- Ngươi có biết một tên ăn mày hỏi một đại phú hào hắn có bao nhiêu tiền, đối phương sẽ trả lời như thế nào sao?
Tùy Qua cười nói:
- Đáp án chính là, ta có tiền, cả đời ngươi cũng dùng không hết!
Tây Môn Long hít sâu một hơi, thầm nghĩ tiểu tử này rốt cục có bao nhiêu đan dược? Cả đời đều dùng không hết? Tây Môn Long chính là người tu hành, cả đời còn dài đăng đẵng đâu.
Tùy Qua biết Tây Môn Long đã bị hành vi “khoe của” của mình chấn nhiếp, vì vậy rèn sắt khi còn nóng nói:
- Như thế nào? Thần phục ta, ngươi lấy được Tinh Nguyên Đan không chỉ trăm viên đi?
Tây Môn Long cũng không phải ngu xuẩn, biết ý đồ chân chính khi “khoe của” của đối phương, hắn nghĩ nghĩ một lúc, nói:
- Được! Ngươi khai ra giá cả thật sự khiến người tâm động, ta đã thay đổi chủ ý.