Y Tiên Thiểu

Chương 717 : Chúng Sinh Quả (2)

Ngày đăng: 20:55 21/04/20


Chu Kế Thiều nhìn qua Trầm Quân Lăng, sau đó nói:



- Đương nhiên, vị cô nương này còn xinh đẹp hơn tiên tử nhiều. Những ‘ tiên tử kia a, kỳ thật chính là nữ tử tinh thông Xá Nữ Công, công phu song tu rất được, mà lại có thuật trú nhan, nghe đồn cho dù là nam tu có ‘ vấn đề ’ chỉ cần vào tay của bọn họ đều có thể tận hưởng thân mật cá nước, thậm chí còn có thể mượn nhờ ‘ thủy nê đan pháp ’ tăng tu vị lên... Khục khục.



Tùy Qua biết có chút ít nam tu có "Vấn đề", cũng không phải tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển gì đó, mà là thời điểm người tu hành dùng chân khí, có đôi khi tẩu hỏa nhập ma rất nhỏ, cũng sẽ biết làm cho những nam tu có "Vấn đề" kia khôi phục. Còn có một ít người tu luyện công pháp âm hàn, cũng sẽ trong người nam tu âm dương không cân bằng, do đó đánh mất công năng nam nhân, loại chuyện này cũng xảy ra nhiều.



- Tiên tử gì đó, nói trắng ra chính là kỹ nữ trong giới tu hành đúng không?



Trầm Quân Lăng nhìn bộ dáng Tùy Qua như ăn mùi ngon, dùng ngữ khí khinh thường nhắc nhở hắn.



- Cái này...



Chu Kế Thiều vội vàng nói:



- Vị cô nương này, cũng không thể nói như vậy ah. Những tiên tử kia tu vị rất cao, trong đó càng có Trúc Cơ Kỳ, cho nên không trêu chọc được.



- Như vậy xem ra, những tiên tử này thủ đoạn rất lợi hại, nhất định là từ từ trên người nam tử cạo ra không ít chỗ tốt sao?



Tùy Qua cười cười, nói:



- Chu tiên sinh, ông không phải chuyên môn tới đây vì những tiên tử kia đấy chứ?



- Tiền bối nói giỡn, tôi chỉ từng trải mà thôi, sao có thể hy vọng xa vời giao hợp với ‘ tiên tử ’ chứ.



Chu Kế Thiều nói:



- Tôi nghe người ta nói, những tiên tử này kém cỏi nhất, hầu hạ một đêm là một hạt Tinh Nguyên Đan. Đây chính là đan dược ah, người như chúng tôi cho dù trong tay có đan dược, cũng không có khả năng hao phí trên chuyện này.



- Như vậy những tiên tử ’ này tới nhầm nơi rồi sao?



Tùy QUa nói.



- Không có sao ah, những nơi thế này đều có người giàu, người ta như thế nào đi quan tâm chuyện này.



Trầm Quân Lăng cười nói:



- Dứt khoát do cậu bao toàn bộ đi!



- Hắc... Nếu như không mang theo cô, tôi sẽ bao toàn bộ.



Tùy Qua nói đùa.



- Chu tiên sinh, ông nói tiếp đi.
- Đây gọi là Chúng Sinh Quả. Sau khi Nhân Mộc Thụ nở hoa và kết quả con, gọi là Chúng Sinh Quả. Cô cũng biết, Hoa của Nhân Mộc Thụ có hình mặt người, cho nên Chúng Sinh Quả này cũng có hoa văn mặt người, ba ngàn Chúng Sinh Quả, đại biểu cho ba ngàn mặt người, mỗi người một vẻ. Trái câyh Nhân Mộc Thụ nhiều nhất móc ra ba ngàn gương mặt người, mà Chúng Sinh Quả này --



- Đợi một chút, tôi đoán ra rồi. Có phải sau khi ăn xong có thể thay đổi gương mặt?



Trầm Quân Lăng hiếu kỳ nói.



- Không phải thay đổi gương mặt, mà là thân thể đều biến hóa.



Tùy Qua nói:



- Nếu như chỉ thay đổi một gương mặt, đây chỉ là đồ chơi con nít, trở thành thủ đoạn xiếc của giang hồ. Chúng Sinh Quả, mỗi quả một gương mặt, sau khi ăn vào không chỉ gương mặt cải biến, ngay cả khí chất và thân thể cũng biến hóa.



- Khí thế cũng cải biến? Đây không phải triệt để biến thành một người khác sao?



Trầm Quân Lăng kinh hãi nói:



- Thứ này thật tốt ah! Hình như cũng thần kỳ như bảy mươi hai phép biến hóa của Tôn Ngộ Không nha.



- So sánh với bảy mươi hai loại biến hóa, vẫn còn thiếu chút nữa.



Tùy Qua nói:



- Bảy mươi hai loại biến hóa, nghe đồn là có thể biến hóa thành núi đá chim thú cỏ cây, Chúng Sinh Quả này chỉ biến thành người mà thôi. Nhưng mà Chúng Sinh Quả có chỗ tốt là sau khi biến hóa, tướng mạo và khí chất hoàn toàn biến hóa, không có sơ hở gì cả.



- Không cần phải nói, trước thử nói sau.



Trầm Quân Lăng cảm thấy thú vị, không thể chờ đợi được cầm một quả Chúng Sinh Quả ăn hết, sau đó còn nói:



- Đừng nói, hương vị của quả này không tệ chút nào.



- Ân, thật là không tệ.



Tùy Qua cũng nói, sau đó ăn hết trái cây còn lại.



Qua chừng mười phút sau, dược tính của Chúng Sinh Quả bắt đầu phát huy ra.



Trầm Quân Lăng cảm giác thân thể của mình sinh ra biến hóa kỳ dị, thời điểm cảm thấy lạ, đột nhiên cảm thấy trên đầu gió mát thổi qua, thò tay vừa sờ, chỉ cảm thấy trên đầu trụi lủi!



Muốn chết!



Trong lòng Trầm Quân Lăng cả kinh, quay đầu nhìn qua thì thấy tóc trên đầu của nàng đang rụng xuống, sau đó bay đi trong gió.