Y Tiên Thiểu
Chương 738 : Duyên Vân Trở Về (1)
Ngày đăng: 20:55 21/04/20
- Ân, xác thực như thế.
Tùy Qua gật đầu nói. Kỳ thật không riêng người tu hành nói như thế, cho dù là các nhà khoa học phàm nhân cũng nói sự tồn tại của lôi điện có công lao không thể bỏ qua khi thúc dục sinh mệnh sinh ra trên địa cầu.
- Cho nên những linh điền mới khai khẩn này, trước khi trồng linh thảo, ta cảm thấy nên dùng thiên kiếp thần lôi điện oanh kích nó một hồi.
Tiểu Ngân Trùng nói ra:
- Cố gắng sẽ có hiệu quả không tưởng đấy.
- Tốt, khó có được khi ngươi chịu động não.
Tùy Qua cười nói:
- Không chỉ có dùng thiên kiếp thần lôi, hơn nữa ta còn cho mưa khắp bốn phía, cho nước mưa trải rộng linh điền. Có điện, có mưa, lôi điện gió táp mưa sa, không phải càng tốt sao?
- Tốt.
Tiểu Ngân Trùng hưng phấn nói ra.
- Ta sẽ chui xuống đất một lát, sau đó lão đại ngươi bố trí trận pháp.
Lập tức tiểu Ngân Trùng, Tùy Qua còn có Ảnh Phong càng khai hoang với khí thế ngất trời.
Lúc này Tùy Qua giống như nhìn thấy tương lai thật tốt.
Tia chớp sáng ngời.
Mưa gió bay lả tả.
Cái cuốc bay múa, đất bay lên...
Trong không gian Hồng Mông thạch sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc khai hoang lần này Tùy Qua đã đặt trụ cột cho tông phái ngày sau.
Lúc mới bắt đầu, Tùy Qua chỉ có ý định khai hoang chơi mà thôi, nhưng mà khi từng khối linh điền mới xuất hiện, linh thảo mới sinh mọc rễ đâm chồi, Tùy Qua hoàn toàn bị tràng diện lây nhiễm, hắn đang quên đi mọi chuyện bắt đầu khai hoang.
Tiểu Ngân Trùng làm việc rất hưng phấn, nó lúc này như biến thành con ong mật châm chỉ, không ngừng mà cày ruộng, xới đất.
Cũng không có điện thoại của Lam Lan, khiến Tùy Qua đồng học hơi sthất lạc, xem ra trong lòng Lam dẫn chương trình, hắn đã triệt để biến thành người xa lạ quen thuộc.
Nhưng kết quả của chuyên đề luận dược thì như thế nào?
Chẳng lẽ còn có chuyện không mở chuyên đề sao, ngược lại bị những chuyên gia kia đập bãi?
Nếu thật là như thế, Tùy Qua sẽ buồn bực muốn chết!
Tùy Qua vốn định điện thoại cho Lam Lan, nhưng mà ngẫm lại cuối cùng vẫn quyết định điện thoại cho Đường Vũ Khê.
- Tùy Qua, xảy ra chuyện gì? Mấy ngày nay không thấy bóng dáng đâu cả, ngay cả điện thoại cũng không nghe?
Đường Vũ Khê phàn nàn, nói:
- Em đi tới chỗ đào tạo thực vật tìm anh, nhưng mà thủ vệ nói anh đang chuyên tâm ‘ nghiên cứu ’ cái gì đó, em lo lắng quầy rầy anh...
- Thực xin lỗi, khiến em lo lắng.
Tùy Qua nói,
- Vâng, mấy ngày nay anh tiến hành ‘ mở rộng khai hoang ’, làm mãi nên quên thời gian.
- Cái gì mở rộng khai hoang?
- Cũng quên thông báo cho em biết.
Tùy Qua nói:
- Hình như anh quên chuyện ‘ chuyên đề luận dược ’ , những chuyên gia kia có ném gạch anh hay không?
- Anh đoán đi!
Đường Vũ Khê rõ ràng cười hỏi.
Tùy Qua thật sự dở khóc dở cười, nhưng mà hắn biết rõ Đường Vũ Khê không phải người thích nhìn người khác hả hê như vậy, vì vậy nói ra:
- Nghe giọng của em, hình như không có chuyện gì a? Nói cho anh biết, rốt cuỗ xảy ra chuyện gì?