Y Tiên Thiểu

Chương 749 : Động Kinh

Ngày đăng: 20:55 21/04/20


Một chiêu này tuy âm tàn, nhưng lại sờ nghịch lân của Tùy Qua.



Nếu như đối phương thành thành thật thật so đấu y thuật, cho dù tu vị sâu cạn thế nào, Tùy Qua cũng sẽ không dùng cảnh giới tu vị đi áp chế đối phương. Trái lại đối phương nếu muốn bằng vào tu vị lừa bịp, vậy chính là tìm chết.



Vì vậy tinh thần lực của Tùy Qua lập tức rời khỏi thân thể, thoáng cái xâm nhập vào thế giới tinh thần của Lam Lan.



Quả nhiên, vừa tiến vào tinh thần thế giới của nàng, Tùy Qua liền phát hiện Lương Ý tồn tại.



- Ngươi biết?



Lương Ý dùng tinh thần lực dò hỏi Tùy Qua, hiển nhiên hắn không nghĩ tới Tùy Qua lại nhanh chóng tiến vào thế giới tinh thần của Lam Lan.



- Còn không cút ra cho ta!



Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, trong thế giới tinh thần của Lam Lan biến thành sa mạc lớn, tinh thần lực cực lớn bao phủ toàn thân Lam Lan, bao phủ tinh thần lực của Lương Ý.



Tinh thần lực của Lương Ý hiện ra thân ảnh của hắn, xuất hiên trong sa mạc, nhìn Tùy Qua xa xa nói ra:



- Hừ, không nghĩ tới ngươi đã đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn. Nhưng mà thì tính sao, chẳng lẽ ngươi muốn đại chiến với ta trong tinh thần nữ nhân này một hồi sao? Không nói tới ngươi thắng ta hay không, cho dù thắng ta thì cô nàng này cũng hóa thành si ngốc.



Tùy Qua không có bất kỳ phản ứng nào.



- Thế nào, ngươi biết lão phu nói không giả a.



Lương Ý cho rằng mình đã chấn nhiếp được Tùy Qua, tiếp tục nói:



- Ngươi tuổi còn nhỏ, cho dù bước vào Tiên Thiên Kỳ, dám không đặt tiền bối vào trong mắt, còn dám khiêu chiến Hành Hội ’, cũng không nhìn ngươi có bao nhiêu cân lượng sao! Loại người như ngươi tự xưng là thiên tài trẻ tuổi, ta thấy nhiều rồi, ỷ có chút thiên phú tu hành thì không biết trời cao đất rộng, ngươi phải biết rằng, giới tu hành là nơi không thiếu thiên tài nhất. Thiếu niên thiên tài quá kiêu ngạo, cũng chỉ có thể nói trời cao đố kỵ anh tài!



- Ngươi nói quá nhiều!



Tùy Qua nhàn nhạt nói:



- Nhưng mà, xem như đây là di ngôn lúc lâm chung của ngươi, ta cho ngươi nói đấy.



- Tiểu tử cuồng vọng! Ta chẳng muốn nói cho ngươi nghe, ta yêu cầu rất đơn giản. Kế tiếp ngươi phải nhận thua, bại trên y thuật của ta. Chỉ cần ngươi nghe ta, nữ nhân thế tục con sâu cái kiến này ta sẽ bỏ qua.
- Lam dẫn chương trình, tôi thật có lỗi vì gián đoạn câu hỏi vì Lương thầy thuốc. Nhưng mà hãy cho tôi trả lời vấn đề lúc nãy của cô.



Tùy Qua nói.



- Vấn đề vừa rồi là cái gì?



Lam Lan nghi ngờ nói.



- Xem ra cô là vì chuyện Lương thầy thuốc nên quên.



Tùy Qua nói:



- Không có sao, chúng ta chiếu lại đoạn vừa rồi là biết ngay.



Trên màn hình là câu hỏi của Lam Lan lúc trước.



Biểu hiện của Lam Lan kinh ngạc, bởi vì nàng cũng không nhớ rõ chính mình hỏi vấn đề này. Nhưng mà sự thật như thế, chuyện này làm cho nàng có chút hoang mang. Nhưng mà chương trình vẫn tiếp tục, vì vậy nàng nói ra:



- Ân, có thể là vừa rồi thất thần. Tùy tiên sinh, đối với vấn đề này kỳ thật cũng không phải là bổn ý của tôi, tôi chỉ nói suy đoán của nhiều người trên mạng thôi.



- Không có sao, tôi nguyện ý đối mặt vấn đề này.



Tùy Qua nói ra:



- Lam dẫn chương trình nói tôi có mục, có tâm cơ, tôi cũng không phủ nhận, tôi thừa nhận. Xác thực, tôi là có mục đích! Nhưng mà mục đích của tôi không có gì nhấm vào người dân, tôi muốn quét sạch cả sâu mọt Đông y, càn quét đám thầy thuốc bại hoại, đây là mục đích của tôi! Mượn nhờ cơ hội này giúp Đông y tốt hơn, làm cho dân chúng Hoa Hạ lại tin tưởng vào Đông y lần nữa, đây là tâm cơ của tôi.



- Về phần tạo thần, tôi cũng không phải thần của ngành Đông y, nhưng mà hy vọng có một ngày, tôi sẽ trở thành thần sản xuất!



Tùy Qua ngữ khí rất thành khẩn, hơn nữa còn mang theo kích tình trẻ tuổi



Mà ngay cả Lam Lan cũng bị hấp dẫn, sau một lát mới nói:



- Tuy nhiên tôi là người vô thần, rất nhiều người xem như cũng vô thần. Nhưng mà kỳ thật trong lòng chúng ta đều mong mỏi có một ‘ thần ’ xuất hiện, có thể mang kỳ tích cho chúng ta, thắp sáng hy vọng trong thế giới không sạch sẽ này. Hiện tại chúng ta nhìn thấy hai cha con mất đi hy vọng này, nếu như các vị là thần, xin cho bọn họ một hy vọng.