Y Tiên Thiểu
Chương 759 : Sử Vạn Ức (1)
Ngày đăng: 20:55 21/04/20
Tạm dừng không nói người này thế nào, chỉ cần là thủ đoạn tiêu thụ, hắn đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh.
Sơn trang rất yên tĩnh, bởi vì nơi này căn bản không có người khác.
Đây vốn là một trong những sản nghiệp của Trầm gia.
Nhìn thấy Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng xuất hiện, người trung niên mang tính, hơi hối đầu đứng lên, cũng không như Tùy Qua tưởng tượng, người này không có sự khôn khéo của thương nhân, càng giống như giáo sư công tác văn hóa.
- Tùy Qua tiên sinh đúng không? Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.
Người trung niên vươn tay ôn hòa nói:
- Bản nhân là Sử Vạn Ức.
- Nghe danh đã lâu.
Tùy Qua thò tay bắt tay với đối phương, cười nói:
- Danh tiếng của Sử tiên sinh càng như sấm bên tai.
- Thanh danh tuy có, nhưng mà âm thanh không dễ nghe cũng nhiều.
Sử Vạn Ức nói:
- Tôi tự hiểu lấy mình, tại rất nhiều người trong mắt, ta chính là lúc thì du hộ chuyên nghiệp, chuyên môn lừa dối dân chúng mua sắm ta sản phẩm."
- Chúng ta nên vừa ăn vừa nói.
- Vâng, hợp tác.
Sử Vạn Ức rất thành khẩn nói:
- Tôi biết rõ thanh danh của mình không tính là tốt, có người gọi tôi là Sử lừa đảo, có người gọi là Sử đại lừa đảo... Nhưng mà, người đầu tư chính là nhà tư bản, hết thảy dùng lợi nhuận làm mục đích tối thượng. Nhưng mà nếu như Tùy tiên sinh chịu hợp tác với tôi, tôi có thể mau chóng rút khỏi các lĩnh vực khác, chuyên tâm làm sinh ý dược phẩm.
- Úc, Sử tiên sinh có lòng tin như thế?
Tùy Qua rất kinh ngạc nói.
- Thứ nhất là có lòng tin, bởi vì tôi hiểu biết nhiều về ngành sản xuất dược phẩm này. Thứ hai, ngành khác chỉ là đầu cơ mà thôi, làm một hồi thì rút ra. Ví dụ như trò chơi, tôi chỉ muốn cầm nó đưa ra thị trường, chính sách sắp đả kích thì bắt đầu rút ra khỏi nó. Nhắc tới chuyện đầu tư cá độ mấy năm trước, hiện tại chẳng phải còn phát chuyển chuyện chơi bài, mạt chược hay sao, chẳng lẽ đánh bạc có lợi cho thanh niên phát triển? Không cho đưa ra thị trường a, tôi mua cổ phiếu ngân hàng, kết quả lợi nhuận vài tỷ, muốn rót thêm người ta không cho, nói đúng hơn là làm mất đi quyền khống chế công hữu của nhà nước. Cho nên đổi vấn đề thật nhàm chán, tôi cảm thấy chuyên về một lĩnh vực mới tốt. Hơn nữa Sử mỗ cũng không có ý định lừa tiền, mà là hy vọng đi kiếm tiền của nước ngoài mới có cảm giác thành tựu.
- Không phải tiên sinh hiện tại là nhà đầu tư sao, làm gì không đi ra nước ngoài đầu tư?
Tùy Qua không có trả lời Sử Vạn Ức chuyện hợp tác, mà hỏi qua vấn đề khác.
Sử Vạn Ức biểu lộ phức tạp, nói ra:
- Quăng tiền cho lão trợ lý nước ngoài, nếu như người ta giàu đó là dưỡng hổ gây họa; nếu như lỗ thì người đầu tư chúng tôi lỗ, cho nên thật khó chịu. Bởi vậy vẫn đầu tư trong nước, kiếm tiền nước ngoài mới có cảm giác thành tựu.
- Sử tiên sinh nói nghe thật chân ái nha.
Tùy Qua thở dài, nói.
- Trong nước có rất nhiều xí nghiệp, chỉ kiếm tiền trong nước không thành tựu, nhưng mà gài bẫy người dân thì không được. Sản phẩm đến nước ngoài, khúm núm người ta còn không chịu nể mặt mũi.