Y Tiên Thiểu
Chương 772 : Cổ Phong Tới Chơi (1)
Ngày đăng: 20:55 21/04/20
Ầm ầm!
Nhưng vào lúc này mây đen trên bầu trời quay cuồng, dường như bão tố đang kéo tới, mà Tùy Qua thấy rõ ràng, giữa mây đen có một bàn tay như mực vậy mà chụp thân thể Kinh Nguyên Phượng kéo đi, tâm ma bốn phía nhao nhao né đi, né tránh không kịp, lập tức bị bàn tay này đánh tan xơ xác.
- Cao thủ chân chánh ra tay sao?
Trong lòng Tùy Qua rung động, mặc dù đối phương chỉ dùng một tay, nhưng mà uy thế của một tay này quá kinh người! Dường như cánh tay này áp xuống, tu vị Trúc Cơ Kỳ của Tùy Qua phải chết, có thể trốn bao xa thì trốn bấy nhiêu xa.
Xem ra thể xác Trúc Cơ Kỳ này lấy không được.
Trong nội tâm Tùy Qua thầm kêu đáng tiếc, nhưng thời điểm này dị biến lại xảy ra, giữa mây đen này đột nhiên xuất hiện một đạo kim quang, nhìn qua là tia chớp màu vàng, Tùy Qua vận đủ thị lực mới nhìn rõ tia chớp màu vàng này chính là một hòa thượng toàn thân đầy kim quang, hòa thượng kia thập phần lỗ võ hữu lực, lăng không đánh ra một quyền vào bàn tay này.
Oanh!
Trong tầng mây truyền ra tiếng động sấm vang chớp giật, bàn tay kia biến mất.
Hòa thượng cũng biến mất.
Càng thêm ly kỳ là, mây đen trên đỉnh đầu cũng biến mất, khôi phục bộ dáng hài hòa.
Thời điểm này mọi người phục hồi tin thần lại, Tùy Qua vừa vặn thò tay "Tiếp" lấy nữ tử nhảy lầu, sau đó cuống quít ôm vào trong phòng khám chữa trị, đồng thời bảo an ngăn cản toàn bộ đám phóng viên này ra bên ngoài.
- Đáng giận! Đám tay sai triều đình đáng chết.
Ngu Kế Đô ở thành phố Minh Phủ gầm lên, cửa sổ thủy tinh cả gian phòng bị chấn vỡ.
Ngu Kế Đô biết rõ, thân thể Kinh Nguyên Phượng bị Tùy Qua đạt được, hiện tại thành dê vào miệng cọp. Trừ phi hắn lập tức khai chiến với Tùy Qua, nếu không thân thể Kinh Nguyên Phượng sẽ không trở lại.
Huống hồ mặc dù cầm thân thể Kinh Nguyên Phượng trở về, Ngu Kế Đô cũng không thể cứu Kinh Nguyên Phượng.
Trương phụ khen, sau đó nhìn Trương Minh nói:
- Con à, về nhà thôi, sau này chúng ta sẽ mời Tùy tiên sinh ăn cơm.
Tâm ma trong người Trương Minh lúc này suýt nữa muốn khóc, không chỉ biến thành người bình thường, hiện tại còn phải giả làm con của nguời ta, thời gian này làm sao trôi qua đây?
- Trương Minh, đi thôi.
Tùy Qua nói:
- Hảo hảo tĩnh dưỡng, chờ tâm tính của anh điều chỉnh tốt, nếu như anh nguyện ý thì có thể tới chỗ của tôi công tác tác, dù sao anh bây giờ đã trưởng thành, có thể vừa học tập vừa công tác nha. Có chuyện về sau, cũng không nên nghĩ ngợi lung tung.
Tùy Qua nói lời này đương nhiên là trấn an tâm ma, khuyên bảo nó nên thành thật một chút, nếu như biểu hiện tốt, Tùy Qua không ngại giúp đỡ nó, nếu không tâm ma này chỉ có đường chết mà thôi.
"Trương Minh" gật gật đầu, nói ra:
- Cảm ơn Tùy tiên sinh. Cha... Mẹ, chúng ta về nhà trước.
Nhìn thấy Trương Minh cùng cha mẹ của hắn rời khỏi, Tùy Qua nhìn Tây Môn Trung phân phó nói:
- Theo dõi hắn một chút cho tôi, đừng cho hắn làm cái gì không hay, mặt khác tốt nhất nên bảo hắn thành thật một chút.
- Chủ nhân yên tâm.
Tây Môn Trung vội vàng đáp, lặng yên đi ra ngoài.
Thời điểm này Tùy Qua thu thân thể Kinh Nguyên Phượng vào trong.