Y Tiên Thiểu

Chương 774 : Chiếu Hồn (1)

Ngày đăng: 20:55 21/04/20


Tùy Qua không có quay về trường học, ngẫm lại hắn tìm được phương thức liên lạc với cha mẹ Trương Minh, sau đó liên hệ với cha Trương Minh.



Trương phụ nghe nói Tùy Qua muốn tới nhà của bọn họ, lúc này phi thường cao hứng, bảo vợ làm bữa cơm trưa thật linh đình



Rất nhanh Tùy Qua đã đi tới nhà Trương Minh.



Gia cảnh cua Trương Minh cũng không giàu có, gia đình sống trong căn nhà hai lầu, Trương phụ là công nhân nhà máy quốc doanh bình thường, Trương mẫu vi chiếu cố con nên từ chức ở nhà.



Trương phụ vô cùng nhiệt tình, đối với Tùy Qua cũng phi thường tôn trọng, nhìn thấy Tùy Qua vào nhà, vội vàng pha trà cho hắn.



- Trương tiên sinh, không cần khách khí, tôi tới đây chính là tìm hiểu một chút, nhìn xem Trương Minh hôm nay bỗng nhiên hôn mê có phải là do hoàn cảnh hay không.



Tùy Qua nói.



Nói tới chuyện của con trai, Trương phụ khẩn trương, hỏi:



- Tùy tiên sinh, cái kia... Con của tôi thật sự khôi phục rồi sao? Về sau có tái phát không?



- Yên tâm đi, thân thể con của ngài rất khỏe mạnh. Nhưng mà về sau có thể sinh bệnh hay không còn rất khó nói. Tôi nói chính là những bệnh cảm ho sốt này nọ, những bệnh lông gà vỏ tỏi này không tránh được, không phải sao?



Tùy Qua khẽ cười nói.



- Đúng vậy, đúng vậy.



Trương phụ nói:



- Tùy tiên sinh cứ tùy tiện nhìn đi, lát nữa ăn cơm cũng được.



Tùy Qua đáp ứng sau đó vào phòng của Trương Minh.




Trương phụ nói:



- May mắn Tùy tiên sinh y thuật cao siêu tuyệt luân, nếu không đứa nhỏ này còn có tiền đồ gì chứ. Đúng rồi, Tùy tiên sinh, anh lúc trước nói cho nó vào công ty công tác, có thật không?



- Đương nhiên là thật.



Tùy Qua gật đầu nói.



- Tôi biết rõ, các vị kỳ vọng lớn vào Trương Minh, hy vọng anh ta thi đổ đại học, về sau trở nên nổi bật, sau đó có công việc tốt. Nhưng mà dù sao anh ta không phải con nít, đúng không? Tuổi của anh ta là người trưởng thành, cho nên cũng không thể sinh hoạt như trẻ con được, có lẽ đi làm cũng đủ khả năng, sau đó lại vừa làm vừa học, như vậy cũng không chậm trễ.



- Đúng vậy a, Tùy tiên sinh nói rất có đạo lý.



Trương mẫu bưng đồ ăn đi ngang qua nói.



- Kỳ thật, đứa nhỏ này không học đại học cũng không sao, mấu chốt là bản thân của nó vui vẻ là được. Trước kia ah, chúng tôi yêu cầu với con quá cao, kết quả mới như vậy -- ai, cho nên bây giờ phải hấp thu giáo huấn.



- Hai vị hiểu là được.



Tùy Qua đứng lên nói:



- Chuyện cũng xử lý, tôi nên quay về.



- Trở về cái gì, đồ ăn vừa xong đấy.



Trương phụ giữ lại nói:



- Tùy tiên sinh, anh nhìn xem, anh ngay cả tiền thuốc men cũng không thu, chẳng lẽ không thể ăn bữa cơm sao? Anh chính là ân nhân của chúng tôi đấy.