Y Tiên Thiểu
Chương 784 : Phụng Chỉ Tán Gái (2)
Ngày đăng: 20:55 21/04/20
- Em biết tình thế trước mắt?
Tùy Qua kinh ngạc nói.
- Đúng vậy.
Đường Vũ Khê nói:
- Thì ra có rất nhiều thứ anh vẫn không nói cho em biết. Đám tình nhân của anh thì thôi, hiện tại em cũng không có hứng thú đi truy cứu, nhưng em không ngờ hiện giờ mâu thuẫn giữa anh và ‘ hành hội ’ lại sâu sắc như vậy, sớm muộn sẽ phát sinh xung đột chân chính. Những chuyện này, vì sao anh không nói cho em biết?
- Em chỉ cần làm tốt chuyện của quỹ Tiên Linh Thảo Đường là đủ rồi.
Tùy Qua nói.
- Việc đó đương nhiên em phải giải quyết. Sau này, bất kể có khó khăn, nguy cơ gì, anh cũng không thể gạt em!
Đường Vũ Khê nghiêm túc nói:
- Có phải anh cảm thấy tu vi của em thấp, không giúp được gì, chỉ có thể gây cản trở cho anh?
- Chớ suy nghĩ lung tung.
Tùy Qua nói:
- Có lẽ chuyện không nghiêm trọng như em tưởng tượng. Về phần chuyện đề cao tu vi, anh sẽ nghĩ cách, có lẽ không bao lâu nữa em có thể bước vào Tiên Thiên kỳ.
- Anh cũng không cần an ủi em, em biết hiện tại tu vi của em thấp. Nhưng, may là Thiên Tinh tâm công có thể giúp anh đề thăng tu vi. Nếu không, em cũng muốn khuyên anh lập tức cấm dục rồi, tránh để ảnh hưởng tới ngươi tu hành, đến lúc đụng phải địch thủ sẽ chịu thiệt thòi.
Đường Vũ Khê nói.
- Hắc... Thật ra, anh đắc ý nhất chính là cải tiến Thiên Tinh tâm công. Vừa có thể hưởng lạc, vừa có thể đề cao tu vi, thật là nhất cử lưỡng tiện, anh đúng là thiên tài.
Tùy Qua có chút kiêu ngạo nói.
- Không sai, anh là thiên tài, nhưng tất cả sức lực thiên tài của anh đều lãng phí ở những thứ này.
- Về bộ công pháp này, ngươi còn cái gì chưa nói cho ta biết không?
- Chủ nhân!
Cả người Tây Môn Trung run lên, theo bản năng quỳ xuống mặt đất, khiến người đang đi đường cũng hoảng sợ.
- Đứng lên!
Tùy Qua hung hăng trợn mắt nhìn Tây Môn Trung, người này mới ý thức được nơi này không thích hợp quỳ xuống, cho nên vội vàng đứng dậy. Nhưng, người đi đường vẫn nhìn về phía Tùy Qua với ánh mắt quái dị, tựa hồ cảm thấy Tùy Qua bức bách trưởng bối quỳ xuống như vậy, thật sự là cầm thú.
Tùy Qua vội vàng kéo khóa áo lên cao, tránh cho người ta thấy rõ khuôn mặt, sau đó mới nói với Tây Môn Trung:
- Anh không nên cả kinh như vậy? Bộ công pháp đó ta cảm giác có chút vấn đề, ngươi giải thích thế nào?
- Chủ nhân, ta thề! Công pháp ta nói chưa từng động qua bất kỳ động tác nào!
Tây Môn Trung nói.
- Thật sao?
Tùy Qua bình thản nói:
- Nhưng tại sao ta cảm giác bộ công pháp này thật sự có chút vấn đề? Tại sao sau khi hiến tế một con tâm ma, lại có một điểm kinh nghiệm tu hành phản hồi ngược lại?
- Chủ nhân, ngài có điều không biết, hiến tế vốn chính là như thế, khi ngài hiến tế một con tâm ma cho Thánh Tổ, hắn sẽ ban cho ngài mảnh nhỏ pháp tắc. Đây chính là phương pháp tâm ma chúng ta đột phá cảnh giới, cho nên, chúng ta căn bản không cần công pháp gì khác, chúng ta chỉ cần săn ma đầu khác, sau đó hiến tế cho Thánh Tổ, chúng ta có thể nhận được mảnh nhỏ pháp tắc, cũng chính là cảm ngộ hoặc kinh nghiệm tu hành mà ngài nói.
Tây Môn Trung dùng giọng nói cung kính giải thích, sợ đắc tội với Tùy Qua.
- Mảnh nhỏ pháp tắc?
Tùy Qua như có điều suy nghĩ:
- Các ngươi gọi cảm ngộ và kinh nghiệm đột phá tu hành là pháp tắc? Pháp tắc là quy luật, là quy luật phổ biến, áp dụng cho từng người tu hành, không giống như kinh nghiệm cảm ngộ, chưa chắc thích hợp với từng người tu hành, đúng không?