Y Tiên Thiểu

Chương 797 : Đại Boss Của Long Đằng (2)

Ngày đăng: 20:56 21/04/20


Lữ Chính Dương nói tiếp:



- Là ta sai lầm, Tùy huynh đệ khẳng định chỉ nói giỡn với ta mà thôi, hắn là người khẳng khái như vậy, làm sao có thể thu tiền của huynh đệ Long Đằng chúng ta.



Lúc này Tùy Qua bỗng nở nụ cười, vừa cười vừa nói:



- Tang tổ trưởng, không ngờ ngài không chỉ có tu vi cao, làm ăn càng lành nghề. Chỉ có điều ngài trả giá như vậy cũng quá tàn độc, dự định một đao chém xuống, khiến tôi mất luôn gốc ban đầu có phải không? Cho dù tôi rụng hết răng cũng phải kiếm gì bỏ vào bụng chứ? Dược phí tối nay đương nhiên miễn phí, thế nhưng giao dịch vẫn là giao dịch.



- Xem ra Tùy lão đệ cũng không dễ lừa dối.



Tang Thiên cười nói:



- Nếu cần làm ăn, chúng ta đổi một điểm khác nói chuyện. Lạc tổ trưởng, Lữ tổ trưởng, hai vị cũng đi cùng đi, mấy thứ thảo dược này tôi không tinh tường, đến lúc đó uống rượu , trái lại bị Tùy lão đệ làm thịt, vậy tôi biết làm sao.



Phải thừa nhận, vị đại boss của Long Đằng có chút nhân cách mị lực, cho dù là việc buôn bán cò kè mặc cả, cũng không làm người ta cảm thấy đáng ghét, ngược lại còn nghĩ hắn là người ngay thẳng, quang minh lỗi lạc.



Bầu trời Đế Kinh mặc dù có quy củ “cấm bay” với người tu hành, thế nhưng Tang Thiên là lão đại của Long Đằng, vào thời cổ đại cũng là đệ nhất cao thủ đại nội, thân phận siêu nhiên, đương nhiên không ai có thể can thiệp hắn. Nhưng, Tang Thiên không ngự kiếm phi hành, mà trực tiếp dùng thân thể phá không phi hành, đồng thời hắn còn mang theo Lữ Chính Dương, bởi vì Lữ Chính Dương cũng không phải Trúc Cơ kỳ.



Còn Lạc Thanh Liên, nhìn như ngự kiếm phi hành, kì thực cũng chính là ngự “cây cỏ” phi hành, bởi vì phi kiếm dưới chân nàng, kỳ thực cũng không phải là phi kiếm, mà là một mảnh lá cỏ, màu vàng nhạt, ước chừng dài hơn hai thước, phiến lá rất mỏng rất hẹp, thoạt nhìn giống như một thanh lợi kiếm.



Trên thực tế, cây cỏ giống kiếm mà không phải kiếm này tên là “Kim Bồ Kiếm thảo”, là một loại tuyệt phẩm linh thảo, sau mấy ngàn năm sinh trưởng, Kim Bồ Kiếm thảo đã hóa thành yêu thảo, vừa giống kiếm vừa giống cây. Sau khi luyện hóa pháp bảo, chính là một thanh phi kiếm tự nhiên, hơn nữa phẩm cấp rất cao, chí ít có thể đứng hàng thượng phẩm bảo khí.



Chỉ là, Kim Bồ Kiếm thảo muốn hóa thành “Kim Bồ Kiếm” cực kỳ không dễ dàng, bởi vì yêu thảo chính là “yêu”, sở hữu đạo hạnh, chắc chắn sẽ không cam nguyện bị người tu hành tế luyện thành pháp bảo, cho nên chắc chắn sẽ hăng hái phản kích, sát nhân thậm chí ăn tươi nuốt sống người tu hành.




Tùy Qua nói:



- Mặc dù ta có dã tâm như vậy, thế nhưng hiện nay tình thế rắc rối phức tạp, muốn chỉnh hợp toàn bộ ngành sản xuất thuốc bắc, không phải chuyện dễ dàng.



- Nếu là trước kia, ta cũng không tin ngươi có thể làm được.



Tang Thiên trầm giọng nói:



- Kỳ thực, ta đã sớm biết tồn tại của ‘hành hội’, cũng biết tổ chức này khống chế toàn bộ ngành sản xuất thuốc bắc. Vì vậy tổ chức rất cường đại, cho nên ta không tin chỉ dựa vào một mình ngươi, có thể đối kháng được nó, càng không nói đến ngăn chặn nó, thay đổi bố cục. Nhưng, hiện tại ta đã thấy được hi vọng trên người ngươi.



- Tang lão đại, ngươi quá đề cao ta rồi.



Tùy Qua cười khổ nói:



- Hiện tại ta chẳng qua là đâm lao phải theo lao mà thôi.



- Lão đại chúng ta rất ít tán thưởng người khác.



Lữ Chính Dương đứng bên cạnh nói:



- Hắn luôn luôn nói thật, nhưng lời nói thật rất dễ đả thương người khác. Tùy huynh đệ, ngươi xem lão đại chúng ta xem trọng ngươi như vậy, cho nên đan dược của ngươi ....