Y Tiên Thiểu
Chương 800 : Phù Mộc (2)
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Đám trộm mộ không biết thứ này là cái gì, nhưng cảm giác thứ có thể đựng trong quan tài hoàng kim, khẳng định là thứ tốt, v vậy chuẩn bị lén lút vận chuyển ra ngoài, sau đó tiến hành giao dịch bán đấu giá trong chợ đen. Ai ngờ, đội cận vệ thiên hoàng Nhật Bản lại biết được tin tức này, muốn động thủ cướp giật thứ này. Sau đó, vị tổ viên kia nhận được mệnh lệnh lập tức ngăn cản, mặc dù bất hạnh chết trận, nhưng viện binh của chúng ta cấp tốc chạy tới, cuối cùng ta tự mình xuất thủ, rốt cục cướp được thứ này.
Tùy Qua nghe xong câu chuyện của Tang Thiên, buồn bực nói:
- Thứ này ở Mê-hi-cô?
Tang Thiên gật đầu nói:
- Có nghi vấn gì?
- Ta còn tưởng của Nhật Bản.
Tùy Qua nói:
- Phù mộc, còn có tên là phù tang, tương truyền là thần mộc trong truyền thuyết cổ đại của nước Phù Tang. Nhật Bản, không phải là hậu duệ của người Phù Tang sao?
- Về vấn đề này, Lạc tổ trưởng sẽ giải thích cho lão đệ, ta uống chén rượu, họng ta sắp khát khô rồi.
Tang Thiên nói.
Lạc Thanh Liên hiển nhiên cũng tham dự vào sự kiện này, cho nên giải thích cho Tùy Qua:
- Vấn đề này của ngươi, lúc đó chúng ta cũng có chút buồn bực. Sau này mới biết được, chúng ta bị những quan niệm địa lý, nhận thức cổ đại lừa gạt. Nước Phù Tang, ở thời cổ đại, là chỉ vùng Mê-hi-cô. Mặt khác, trong những hình vẽ của người Maya Mê-hi-cô, cũng có những hình vẽ về phù tang, những căn cứ này đều vô cùng xác thực. Chỉ có điều, những năm gần đây chúng ta không ngừng bị một số võ sĩ phù tang, Ninja phù tang trong phim điện ảnh lừa gạt, mới cho rằng Phù Tang chính là nước Nhật Bản.
- Xem ra ta cũng hiểu lầm.
Đương nhiên, Tùy Qua cũng tin tưởng bộ đội Long Đằng nhất định cũng tự mình khai phá một số dược vật tương tự linh dược, tỷ như lúc trước nghe nói đến “nguyên dịch”, nhưng Tùy Qua tin tưởng hiệu quả không thể cao hơn đan dược.
Từ nội tâm mà nói, Tùy Qua rất muốn giao dịch với Long Đằng, bởi vì hắn bội phục cốt khí ngạo khí và hành động của Long Đằng, bởi vậy hắn cũng hi vọng thấy bộ đội Long Đằng có thể cường đại hơn.
Tùy Qua vẫn nguyện ý cung cấp đan dược cho Long Đằng. Thế nhưng, cũng không phải làm miễn phí, mà là giao dịch. Bởi vì mặc dù đối với Tùy Qua mà nói, linh dược, đan dược cũng không phải tự nhiên sản sinh, cần thành phẩm, cần thời gian, Tùy Qua không phải người vô tư cống hiến, hắn có mục tiêu và lý tưởng của riêng mình, cũng có dã tâm của hắn, cho nên chỉ có giao dịch công bằng mới có thể duy trì liên tục.
Chỉ là, Tùy Qua cũng không ngờ, Tang Thiên lại ra tay rộng rãi như vậy.
Tùy Qua nhìn “Quả dâu than đá” trong tay Tang Thiên, không khỏi cười khổ nói:
- Tang lão đại, ngươi đang nói giỡn với ta sao. Đây chính là quả của phù mộc viễn cổ, các ngươi tổn thương nhiều người như vậy, mới đưa được nó về, giờ lại lấy nó giao dịch với ta?
- Nếu như thứ này còn linh tính, có lẽ ta sẽ không nhịn được mê hoặc, nuốt vào có thể vạn thọ vạn năm, nói không chừng còn có thể phi thăng giữa ban ngày, mê hoặc của nó quá lớn! Thế nhưng, đáng tiếc linh tính của nó đã hết sạch, đối với Long Đằng chúng ta mà nói, giá trị đã không lớn.
Tang Thiên kiên quyết nói:
- Nếu đã như vậy, không bằng lấy ra giao dịch với ngươi, có lẽ ngươi còn dùng được.
- Tang lão đại, ngươi biết rõ, nếu như nó chỉ là một khối than đá, chắc chắn đám quỷ Nhật Bản không thể liều mạng như vậy.
Tùy Qua nói:
- Như vậy, có lẽ nó còn có giá trị khác.