Y Tiên Thiểu
Chương 812 : Ủng hộ tới từ Long Đằng (2)
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Sau khi vui sướng một hồi, Đường Vũ Khê mới từ trong hưng phấn tỉnh táo lại, nhìn qua Tùy Qua nói:
- Đúng rồi, chuyện tiệm bán thuốc Tiên Linh Thảo Đường, anh có chú ý không?
- Đương nhiên.
Tùy Qua gật gật đầu, nói:
- Đây chính là thẻ đánh bạc chúng ta khiêu chiến ‘ Hành Hội ’ đấy.
- Hoặc là chúng ta nên cảm tạ Tang Thiên.
Đường Vũ Khê lại nói.
- Úc? Phát sinh chuyện gì?
Tùy Qua hỏi.
- Nhân viên tiệm bán thuốc thông báo với em, buổi sáng hôm nay, tất cả tiệm bán thuốc ở đầu đường xuất hiện lưu manh, phần tử xã hội đen, những người này dám tùy ý quấy rối, ảnh hưởng tới danh dự của chúng ta.
Đường Vũ Khê nói:
- Không cần hoài nghi, những người này nhất định là có người sai sử. Nhưng mà thời điểm tiệm bán thuốc buôn bán thì đám phần tử này bị bắt, bắt vào cục cảnh sát, là bắt toàn bộ.
Bắt mấy tên lưu manh, xã hội đen này là giết gà dọa khỉ, cảnh sát bình thường làm là được, nhưng mà nếu như muốn bắt toàn bộ đám người gây rối này, đây không phải chuyện cảnh sát bình thường có thể làm.
- Xem ra Tang lão đại quả nhiên đạt đến một trình độ nào đó rồi, không ngờ tặng lễ vật nhỏ cho chúng ta quá nhanh mà.
Tùy Qua cười nói, trừ Long Đằng, hệ thống cảnh vệ, còn không có tổ chức nào có hành động nhanh như thế.
Xem ra Tang Thiên nói muốn ủng hộ Tùy Qua, không chỉ là ủng hộ trên miệng, mà là dùng hành động thực tế ủng hộ.
- Không chỉ có như thế.
- Còn có chuyện khác sao?
Tùy Qua cười hỏi.
- Rốt cuộc em uống bao nhiêu nước thuốc Đa Lịch Mộc vậy?
- Đương nhiên mỗi ngày đều uống rồi.
Đường Vũ Khê đương nhiên nói:
- Em biết rõ đàn ông các anh không thích nữ nhân thông minh. Nhưng mà, với tư cách nữ nhân, nếu như không thông minh thì chẳng phải sẽ bị đàn ông đùa nghịch xoay quanh hay sao? Thậm chí rốt cuộc anh có bao nhiêu nữ nhân cũng không rõ ràng? Cho nên em vẫn phải thông minh một chút.
- Nha đầu ngốc, cũng là anh ngu xuẩn. Anh biết rõ em cố gắng như vậy chỉ vì muốn lo giải nạn cho anh mà thôi.
Tùy Qua khẽ thở dài, nói:
- Vũ Khê, em thật sự là quá tốt. Nhưng mà đừng có quá miễn cưỡng chính mình.
- Xin nhờ, anh không nên tự tác đa tình có được hay không?
Đường Vũ Khê nói ra:
- Em chỉ cố gắng vì mục tiêu chung của chúng ta mà thôi. Cho nên, tuy hiện tại em bị tu vị cảnh giới cản bước, nhưng mà phương diện thực nghiệp của công ty, em ít nhất có thể giúp anh, không để cho anh bị cản trở.
- Tốt! Như vậy chuyện nghiệp vụ anh đều bỏ qua.
Tùy Qua nói:
- Anh yên tâm giao cho em! Sau đó anh đều nghe em an bài, em cần anh cung cấp cái gì, anh sẽ cung cấp cho em cái gì!
- Mặc kệ cũng được.
Đường Vũ Khê nói:
- Dù sao những chuyện này đều có em xử lý rồi. Thật sự không thể xử lý thì em còn có thể thương lượng với Trầm Quân Lăng, tuy em coi cô ấy là tình địch, nhưng mà em biết rõ cô ấy thật tâm giúp anh.
Tùy Qua trầm mặc, ở vấn đề này trầm mặc là tốt nhất.
Đường Vũ Khê thấy Tùy Qua trầm mặc, cũng cứ tiếp tục chủ đề vừa rồi.