Y Tiên Thiểu
Chương 818 : Ăn gian
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Đường Vũ Khê nói:
- Cho nên, ai cũng hy vọng lưu lại nét xinh đẹp này vĩnh viễn, mà không thể tiếp nhận được một ngày mình sẽ biến già, từ từ già yếu... Úc, thời gian chính là con dao mổ heo, trong nháy mắt thiếu nữ đã biến thành thiếu phụ, lại chỉ chớp mắt, thiếu phụ đã thành lão phụ. Cho nên tranh thủ thời gian đột phá Tiên Thiên kỳ a, thời gian không buông tha ai cả.
- Vậy thì tốt, anh sẽ dạy em phương pháp ăn gian.
Tùy Qua nói:
- Em biết không, sở dĩ anh có thể nhanh chóng từ Trúc Cơ sơ kỳ đến trung kỳ chính là nhờ pháp môn tu hành đặc biệt, gọi là ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’, công pháp này là đồng một mạch với Thiên Tinh Tâm Công, chính là có được từ chỗ tâm ma.
- Anh... Không phải vừa nói sẽ không để cho em khó xử hay sao?
Đường Vũ Khê đỏ mặt nói ra.
Tùy Qua ho khan hai tiếng, mới nói:
- Em chớ suy nghĩ lung tung. ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’ chính là một công pháp khác biệt, trước kia chúng ta tập võ cũng không có được Thiên Tinh Tâm Công thoải mái, nhưng mà đây không phải mấu chốt. Mấu chốt là, chúng ta tu luyện Thiên Tinh Tâm Công đệ nhị trọng thì có thể mang tinh thần lực hợp hai làm một, thời điểm này em thi triển ‘ Thôn Ma Tâm Pháp ’, sau đó cầm một cầu tâm ma đi hiến tế, tất nhiên có thể đạt được mảnh vỡ pháp tắc cần thiết đột phá Tiên Thiên kỳ. Có mảnh vỡ pháp tắc này thì em có thể đột phá Tiên Thiên kỳ một trăm phần trăm.
- Một trăm phần trăm?
- Một trăm phần trăm!
Tùy Qua nói:
- Nếu như chúng ta có thể đạt được mảnh vỡ pháp tắc...
- Nghe qua hình như rất đơn giản nha.
- Vì cái gì?
Đường Vũ Khê khó hiểu nói.
- Vừa rồi chỉ đạt được mảnh vỡ pháp tắc không tinh khiết.
Tùy Qua thở dài, nói:
- Đây là chỗ tai hại của ‘ ăn gian ’. Ăn gian cũng giống như trộm cắp, một khi thành công một lần, sẽ cho người ta cảm giác phấn khích, hơn nữa sẽ nóng lòng chia sẻ thành quả, sau đó nhịn không được làm tiếp. Nhưng mà em có nghĩ tới chưa, nếu như trong quá trình em ăn gian dưới ánh mắt của quan chủ khảo; quá trình trộm cắp bị quay lại trong máy giám sát thì sao?
- Chẳng lẽ... Còn có nguy hiểm sao?
Đường Vũ Khê lo lắng nói:
- Vậy sao anh không nói sớm?
- Nói sớm sẽ ảnh hưởng tinh thần của em, đến lúc đó tinh thần của em không tập trung, thất bại làm sao bây giờ?
Tùy Qua nói:
- Huống hồ, anh biết rõ ăn gian có nguy hiểm, đương nhiên cũng có biện pháp tiêu trừ. Nhưng mà em đạt được mảnh vỡ pháp tắc này, anh tạm thời phải cầm đi. Chỉ có xóa đi nhân tố nguy hiểm trên đó em mới có thể bình yên vô sự ăn gian trước mặt người khác mà không gặp nguy hiểm.
- Mang đi thế nào?
Đường Vũ Khê mờ mịt nói.