Y Tiên Thiểu

Chương 827 : Bố nghi binh (1)

Ngày đăng: 20:56 21/04/20


- Trời đánh! Mắc lừa! Đây tuyệt đối là bẫy rập.



Giọng của Tạ Long Cung căm hận, hắn càng khẳng định quan điểm của hắn, nhận định chuyến thảo phạt Mính Kiếm Sơn chính là một bẩy rập, quát:



- Mẹ kiếp! May mắn chúng ta không có vội vã đi đánh Mính Kiếm Sơn, nếu không chỉ sợ lâm vào khổ chiến rồi! Cho dù nữ ma đầu sau lưng tiểu tử Tùy Qua không ra tay, năm tên người tu hành Cương Khí Cảnh đủ liều mạng với chúng ta rồi.



Phương Giám, Lâm Lật sắc mặt đại biến.



Đối phương thậm chí có năm cường giả Cương Khí Cảnh?



Hơn nữa vì cái gì những người tu hành này lại lựa chọn thời điểm này đột phá Cương Khí Cảnh?



Là vì diễu võ dương oai, hay đối phương căn bản không đặt đám người bọn họ vào trong mắt?



- Tổ trưởng, mẹ kiếp! Lại đột phá... Ta không phải chửi mắng ngươi! Trời đánh, trên Mính Kiếm Sơn còn có một người đang trùng kích Cương Khí Cảnh... Đúng vậy, dụng cụ biểu hiện linh khí chấn động chỉ số là Cương Khí Cảnh...



Trong đài quan trắc, Ngô Miện đã rống khàn cả cổ.



Tình huống ngày hôm nay Ngô Miện đã không có biện pháp bình tĩnh.



Tuy tổ tám Long Đằng thành lập rất nhiều đài quan trắc dị năng giả của Hoa Hạ Thần Châu, nhưng mà mỗi một năm thu thập tin tức đột phá Trúc Cơ không cao hơn ba lần, có đôi khi quanh năm suốt tháng thậm chí không có một ai. Bởi vì niên đại hôm nay linh khí tán loạn, cũng không phải là thời đại hồng hoang, thiên tài địa bảo khắp nơi, tùy thời tùy chỗ cũng có thể nhìn thấy người tu hành đột phá bình cảnh dẫn phát thiên địa dị tượng. Mặt khác còn có một chút địa bàn của giới tu hành bị trận pháp che dấu, cũng không phải bọn họ có thể giám sát được.



Bởi vậy Ngô Miện vẫn cho rằng mình tiến vào tổ tám chẳng cần làm bao nhiêu chuyện, tiền lương đãi ngộ không tệ, lại không có nhiều việc để làm, hơn nữa tổ trưởng lão đại cũng không có điều tra cương vị mỗi ngày, mỗi ngày cũng có thể vừa ăn khoai tây chiên vừa xem phim heo tươi mát, thời gian trôi qua khoan thai, ai biết rõ cái ngành không có chuyện làm, đột nhiên lại trở nên bận rộn, người khác hai ba năm chưa hẳn đụng chuyện một lần, hắn một ngày lại đụng nhiều lần.



- Bình tĩnh, bình tĩnh!



Trong điện thoại vệ tinh truyền đến tiếng của tổ trưởng tổ tám.



- Trời sập xuống còn có người gánh lên đấy, con mẹ nó ngươi kích động cái bướm á! Huống chi, ngươi biết Mính Kiếm Sơn là địa bàn của ai không?



- Không phải Tống gia sao?



Ngô Miện nói.




Sau khi tiễn Hàn Viêm Minh, Tùy Qua quay về sơn trang Tống gia.



Lúc này phòng của Tống gia đèn đuốc sáng trưng, trong cục diện binh lâm thành hạ nguy cấp hôm nay, ai còn có thể an ổn ngủ?



- Không cần khẩn trương như vậy.



Tùy Qua bước vào phòng, cười nói:



- Tôi vừa nghe người ta nói, đối phương còn khẩn trương hơn chúng ta đấy.



Một câu nói làm không khí hòa hoãn lại.



Tống Văn Hiên nói:



- Tùy tiên sinh, đám người Hành Hội thật bị dọa sợ?



- Chia rẽ mà thôi, ai dám thực xung phong?



Tùy Qua nói ra:



- Nhưng mà tôi mấy lần trùng kích Cương Khí Cảnh, có thể dọa lui những người này. Lại không nghĩ tới sau mông của đám người này có người ép buộc, muốn nửa đường bỏ cuộc là không được, đúng là vượt qua tính toán của tôi.



- Tùy tiên sinh trí dũng song toàn, chắc hẳn có biện pháp nha?



Tống Thiên Húc hỏi, trong nội tâm hơi có chút lo lắng.



- Tống Thiên Húc, anh không cần lo lắng."



Tùy Qua nói:



- Không nói đến chúng ta có mấy cường giả Cương Khí Cảnh tọa trấn, huống chi người của ‘ Hành Hội ’ thật có can đảm lao sư động chúng tới thì người Long Đằng người cũng sẽ đi ra can thiệp. Cho nên không có nghiêm trọng như vậy đâu.