Y Tiên Thiểu

Chương 844 : Thanh thế kinh người (1)

Ngày đăng: 20:56 21/04/20


- Mẹ nó! Thánh Tổ này thật sự là gian trá! Quả thật là hố cha!



Suy nghĩ cẩn thận đạo lý này, Tùy Qua không nhịn được cảm thán một tiếng.



Giao dịch hiến tế, thoạt nhìn tựa hồ thật công bình, nhưng tự mình thể nghiệm qua mới biết được bên trong có thật nhiều bịp bợm cùng cạm bẫy.



- Quả nhiên là hố cha! Bụng đen!



Càng nghĩ ngợi vấn đề bên trong, Tùy Qua càng cảm thấy Thánh Tổ thật sự là bí hiểm. Vốn đã động tay chân trong mảnh nhỏ pháp tắc, lưu lại chuẩn bị về sau. Sau đó lại lưu cạm bẫy trong giao dịch hiến tế, dụ người hiến tế lấy một bộ phận tinh thần lực của mình đi hiến tế, một khi bị Thánh Tổ lấy được, đối với người hiến tế hiển nhiên sẽ tai hại.



Lúc này có tiếng vang truyền tới.



Tinh thần lực của Tùy Qua đi qua, nhất thời phát hiện mảnh nhỏ pháp tắc âm dương cảnh đã bị tẩy rửa sạch sẽ.



Thần niệm vừa động, mảnh nhỏ pháp tắc đã đi tới trước mặt Tùy Qua.



Xác nhận không còn vấn đề, Tùy Qua sát nhập vào trong tinh thần thế giới của chính mình.



Tinh thần lực quay về trong thân thể.



Hắn đang dự tính dùng Địa Nguyên Đan trùng kích âm dương cảnh.



Lúc này Ảnh Phong đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tùy Qua:



- Chủ nhân, người của phường hội bắt đầu có dị động?



- Có dị động sao?



Tùy Qua thoáng kinh ngạc:



- Đám gia hỏa kia chẳng lẽ còn không sợ chết?



- Bọn hắn sợ chết mới có dị động.



Ảnh Phong nói:




Tạo thành cục diện như vậy, nhắc tới cũng thật sự buồn cười.



Nhưng vô luận chậm chạp thế nào, khoảng cách nơi này đến Minh Kiếm sơn cũng chỉ trăm cây số, người tu hành có ánh mắt tốt cơ hồ đã thấy rõ hình dáng của Minh Kiếm sơn.



- Ai, trời chiều như máu, không biết hôm nay có bao nhiêu người sẽ rơi xuống!



Lúc này một người ngự kiếm phi hành trong “đại quân chinh phạt” nhìn lên hoàng hôn buông xuống, phát ra một tiếng than thở.



- Lời của Tô đạo hữu thật đúng ah.



Một người khác tiếp lời nói:



- Không thể tưởng được chúng ta tu hành trăm năm, kết quả còn không tự tại bằng một người phàm, bị người dùng làm thương khiến, thật sự là không cam lòng ah.



Người nói chuyện là Tạ Long Cung, hắn đã nghẹn một bụng cơn tức, nếu không phải kiêng kỵ Ngu Kế Đô mạnh mẽ, chỉ sợ hắn là người đầu tiên thoát ly đại quân chinh phạt.



- Tạ đạo hữu, việc đã đến nước này, nhiều lời vô ích.



Lâm Lật nói:



- Hiện giờ chúng ta đã trở thành thịt trên thớt, mặc người chém giết. Nếu không nghe Ngu…công tử, chỉ sợ gặp họa diệt tộc! Ai, lúc trước ngươi cùng Tô đạo hữu nói rất đúng, chúng ta thật sự hoàn toàn bị người xem thành quân cờ.



- Ngươi rốt cục đã hiểu được rồi.



Tạ Long Cung căm hận nói:



- Người này lòng muông dạ thú! Không nghĩ tới mấy năm nay chúng ta nộp phụng dưỡng cho phường hội, thu thập tin tức, lại rơi vào kết cục như vậy, thật làm người thất vọng đau khổ!



- Vài vị đạo hữu, việc đã đến nước này, không cần nói thêm đi! Miễn cho những lời này rơi vào trong tai người có tâm!



Phương Giám lên tiếng:



- Xem tình hình hiện nay, sẽ có một cuộc chiến ác liệt. Tới Minh Kiếm sơn, các vị đạo hữu toàn lực ra tay, chiếu ứng lẫn nhau! Những chuyện còn lại phải xem cửa ải này có qua được không!