Y Tiên Thiểu

Chương 860 : Nguyên thần phụ thể (2)

Ngày đăng: 20:56 21/04/20


- Anh đã trở về, có gì mà lo lắng chứ.



Tùy Qua nhẹ nhàng nói:



- Đối thủ hơi có chút khó chơi mà thôi. Nhưng đã bị anh đánh chạy.



- Nếu nhẹ nhàng như vậy, làm sao hiện tại anh mới trở về?



Đường Vũ Khê nghi hoặc nhìn hắn:



- Không phải dọc đường anh bị tiểu yêu tinh nào vạch đi rồi đi, sau đó giấu em làm hoạt động vô sỉ?



- Cái gì là hoạt động vô sỉ, anh đường đường là hoàng giả mộc hệ, ân, hoàng giả tương lai, anh cần phải đi làm hành động trộm đạo như vậy sao? Nếu nghe theo lời em nói, quanh thân anh phát ra hoàng giả khí, em gái đương nhiên là yêu thương nhảy vào…



- Cút đi qua một bên! Anh thật sự cho rằng mình rất có mị lực hay sao.



Đường Vũ Khê hừ một tiếng:



- Nếu anh đã không có việc gì, em phải đi làm đây. Hiện giờ công việc thật nhiều, tới trưa không đi làm, di động bị gọi muốn phát nổ, hận không thể trực tiếp tắt điện thoại cho xong….xem, lại tới nữa.



Đường Vũ Khê còn chưa nói xong, di động lại vang lên.



Cuối cùng nàng vừa nghe điện thoại vừa đi ra khỏi phòng, lúc gần đi còn không quên phất tay với Tùy Qua.



Tùy Qua thở ra nhẹ nhõm, ngã chổng vó trên giường…



Thật mệt nhọc!



Hắn ngủ thật lâu, khi tỉnh lại phát hiện Đường Vũ Khê đã nằm bên cạnh, hơn nữa mặc áo ngủ màu trắng tơ tằm, dùng một tay nâng cằm nằm nghiêng nhìn hắn.



Tùy Qua tỉnh lại, hơi kinh hãi, nói:



- Làm anh hết hồn! Em đang làm gì đây?



Đường Vũ Khê nói:



- Làm cao thủ, tự nhiên mắt nhìn tám hướng, tai nghe bốn phương, nhưng anh lại không biết em trở về lúc nào, thật quá khoa trương đi, hoàng giả tương lai như anh thật sự không đạt yêu cầu chút nào đâu.
- Đầu tiên, tư lịch của những công ty này không tệ, trong hành nghiệp y dược có chút danh dự. Tiếp theo bọn hắn khai ra điều kiện không tồi, phi thường ưu đãi. Nếu chúng ta muốn phát triển nhanh hơn, chỉnh hợp vẫn là một biện pháp tốt.



Đường Vũ Khê như đã có ý tứ tiếp nhận những người kia.



- Phân tích của em rất đúng.



Tùy Qua nói:



- Sau lưng những công ty này đều có hình bóng của tu hành thế gia, cho nên đã chú định công ty của bọn hắn có lý lịch, có tư bản, nếu như chỉnh hợp đích xác có thể nhanh chóng lớn mạnh thực lực của chúng ta. Nhưng em đừng quên người của tu hành thế gia tính tình lương bạc ích kỷ, vô luận là hợp tác hay thu nạp chỉnh hợp bọn hắn, chưa hẳn là sự tình tốt.



- Chẳng lẽ không cho bọn họ cơ hội cải tà quy chính?



Đường Vũ Khê hỏi.



- Đúng vậy, cải tà quy chính, bỏ xuống dao mổ lập địa thành phật đều có tồn tại. Nhưng dù sao chỉ là số ít.



Tùy Qua nghiêm mặt nói:



- Nói tới cải tà quy chính, anh càng tin tưởng giang sơn dễ đổi bản tính khó chừa. Dùng lời thông tục mà nói, “cẩu không đổi được ăn phân, quan không đổi được tham”.



- Lời này của anh thật tục! Nhưng vẫn rất có đạo lý.



Đường Vũ Khê nói:



- Nhưng người của Tống gia không phải hoàn toàn dựa vào anh sao?



- Phải.



Tùy Qua nói:



- Nhưng nói tới Tống gia, anh đã phế đi bao nhiêu công phu, bao nhiêu thời gian, bao nhiêu đan dược mới thu thập họ dễ bảo, trung thành tận tâm, huống chi bọn họ bị bách bởi áp lực của phường hội, tình huống của Tống gia cùng đám người kia không thể so sánh được. Tóm lại bất kể là hợp tác hay chỉnh hợp, không cần bàn nữa. Đám rác rưởi kia, đem cả hành nghiệp y dược biến thành người người oán trách chửi mắng, nghĩ hiện tại thay đổi màu cờ là có thể làm lại, không có cửa!



- Hoàn toàn không cho bọn hắn cơ hội, có thể làm bọn hắn chó cùng rứt giậu hay không?



Đường Vũ Khê lo lắng hỏi, hiện giờ tâm tư của nàng ngày càng kín đáo cẩn mật.