Y Tiên Thiểu
Chương 869 : Nguy cơ âm thầm (2)
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Tùy Qua nói:
- Như vậy không biết đã có bao nhiêu tâm ma có được thân thể. Tựa như Lâm Mạt Duy, xen lẫn trong người bình thường, làm hoạt động cầm thú đâu.
- Chủ nhân…việc này chỉ sợ khó biết rõ ràng.
Tây Môn Trung nói.
- Như vậy từ giờ trở đi ngươi phải tìm hiểu rõ ràng!
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Không, không cần biết số lượng rõ ràng, trực tiếp đi liệp sát. Ngươi đã không cần tiếp tục bảo hộ Trương Minh. Nhưng ngươi phải cảnh cáo hắn, nếu hắn không an phận làm người, ta sẽ không để ý đem hắn đi hiến tế đổi lấy mảnh nhỏ pháp tắc.
- Dạ, chủ nhân.
Tây Môn Trung vội vàng nói.
Đối với chuyện này Tây Môn Trung thật vui vẻ đi làm. Bởi vì đối với tâm ma mà nói, liệp sát đồng loại cũng không đáng là gì, ngược lại là chuyện thật vui vẻ, là chuyện phi thường hợp lý. Trong lúc liệp sát, chẳng những sẽ thu được lực lượng, còn thu được khoái cảm.
- Vậy ngươi đi đi, hiện tại lập tức bắt đầu.
Tùy Qua nói.
- Dạ, chủ nhân yên tâm, tôi sẽ đem bọn chúng từng bước đào ra!
Nói xong Tây Môn Trung liền rời đi.
- Tùy Qua, sao anh bỗng nhiên lại tức giận như vậy?
Trầm Quân Lăng hỏi.
- Ai, anh vốn nghĩ những tâm ma kia chỉ có hứng thú với tu hành giới, ngẫu nhiên mới xuống tay đối với người bình thường. Nhưng không nghĩ tới người tu hành ngày càng ít, những tâm ma bụng đói vơ quàng lại bắt đầu trực tiếp xâm lấn người thường, còn làm ra nhiều chuyện cầm thú như vậy.
Hắn lại đem chuyện của Huyền Cốt lão ma cùng Bạch Lang Nhân Ma kể qua một lần.
Trầm Quân Lăng nghe xong giận dữ nói:
- Đám ma đầu kia, quả nhiên không phải thứ tốt gì! Đáng chết!
- Phải, nếu những ma đầu kia chiếm thân thể người thường, ngoan ngoãn thì cũng thôi, mấu chốt là sau khi chiếm được chỉ biết tuân theo pháp tắc của chúng nó, người thường trong mắt bọn nó chỉ như con kiến, chúng căn bản không để ý sự chết sống của họ. Ai, anh chỉ là không nghĩ tới ma đầu lại nhiều như vậy, nguy hại to lớn như thế.
- Số lượng ma đầu nhiều như vậy, anh hẳn nên gọi người của Long Đằng hỗ trợ dùm đi.
Trầm Quân Lăng nhắc nhở.
- Tâm ma trên người hắn tôi đã thủ tiêu.
Tùy Qua nói:
- Nhưng tôi có thể nhét một đầu tâm ma khác đi vào, đuổi hắn chạy về Mỹ, vĩnh viễn không cho phép trở về, hắn muốn tai họa phải đi tai họa ở bên đó.
- Hắc…chủ ý này tốt, dù sao đi nữa hắn cũng quốc tịch Mỹ thôi.
Trần Mã Khả nói:
- Như vậy chuyện này tôi lập tức hội báo với Tang lão đại. Nếu như có tin tức khác, tôi sẽ mau chóng liên hệ với cậu.
Trần Mã Khả cúp điện thoại, Trầm Quân Lăng hỏi:
- Sao vậy, anh thật sự muốn nhét một đầu tâm ma khác đi vào thân thể Lâm Mạt Duy, sau đó đem hắn đưa đi Mỹ?
- Sao vậy?
Tùy Qua thoáng kinh ngạc, giải thích:
- Anh làm như vậy chỉ bớt việc cho Long Đằng mà thôi. Dù sao bên kia cường thế như vậy, chết chó mèo còn nghiêm trọng hơn chết người bên chúng ta, thậm chí còn đòi đi kháng nghị. Nếu như vậy đem hắn đưa về chẳng phải càng bớt việc sao.
- Nhưng mà…vạn nhất hắn lại giống như tên kia, sau khi về bên đó lại đi tai họa các cô gái làm sao bây giờ?
Trầm Quân Lăng thở dài:
- Dù sao đó cũng là phụ nữ, làm vậy thật không tốt đâu.
Nghe được lời này, Tùy Qua đột nhiên cười ha ha:
- Tiểu Quân Quân, em thật không biết hay lại giả vờ hồ đồ đây?
- Giả bộ hồ đồ cái gì?
Trầm Quân Lăng ngạc nhiên nói:
- Em cần gì giả bộ hồ đồ chứ, chẳng lẽ em nói sai rồi sao? Con gái Mỹ không phải là con gái sao, không nên được bảo hộ sao?
- Em thật buồn lo vô cớ.
Tùy Qua thở dài:
- Nếu đầu tâm ma khác cũng biến thành cầm thú nhã nhặn như tên kia, vậy cũng không sao, để cho hắn vào trường học Mỹ mà dụ dỗ nữ sinh đi. Vấn đề là trong đại học Mỹ, hắn làm sao lừa được nguyên âm xử nữ đây, nghe nói tới tuổi đó cũng đã không còn rồi. Nếu hắn xuống tay với vị thành niên, cảnh sát Mỹ nổi tiếng thế giới làm sao có thể buông tha hắn ?