Y Tiên Thiểu

Chương 96 : Thuốc Thần Tiên (2)

Ngày đăng: 20:50 21/04/20


Cảm giác này giống như là: 



- Thời khắc mấu chốt, hắn sẽ thể hiện công phu thật sự? 



Đúng là, muốn hoàn toàn chữa khỏi vết thương trên đùi Văn Quốc Cường, hắn nhất định phải ra "công phu thật sự".



Cũng chỉ có linh dược, mới có thể sinh tàn bổ khuyết, khiến đôi chân của Văn Quốc Cường khôi phục như ban đầu.



Tuy nhiên linh dược mặc dù linh hiệu, nhưng cũng rất bá đạo, lần trước chữa trị cái chân què cho lão địa chủ, Tùy Qua thiếu chút nữa khiến lão địa chủ chết ngất vì đau. Cho nên, Tùy Qua đương nhiên không thể tái phạm sai lầm tương tự, đầu tiên lấy ra hai cây Cửu diệp huyền châm tùng, châm vào hai bên đùi Văn Quốc Cường, để hai chân tạm thời mất đi tri giác.



Sau đó, Tùy Qua hít sâu một hơi, lấy từ trong ba lô ra một cái hộp nhỏ bằng lòng bài tay.



Cái hộp hình chữ nhật, dày khoảng 6cm, màu xanh biếc, là phỉ thúy thượng hạng. Xung quanh cái hộp có khắc những văn tự bùa chú vô cùng huyền ảo, vừa nhìn cũng biết giá trị không nhỏ.



Hô hấp của Lam Lan trở nên hơi có chút gấp gáp.



Nàng biết, bảo bối chân chính nhất định được đựng trong cái hộp phỉ thúy.



- Chẳng lẽ là nhân sâm ngàn năm? Hà thủ ô hình người? Hay là linh dược nghịch thiên gì đó? 



Lam Lan nghĩ thầm, trong lòng thật sự khó có thể bình tĩnh.



Nhưng Tùy Qua lại không lập tức mở cái hộp phỉ thúy, mà chấp tay hành lễ, đặt cái hộp giữa hai lòng bàn tay, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng. Lam Lan rất muốn hỏi hắn rút cuộc đang làm cái gì, nhưng lại sợ quấy rầy hắn đang chữa bệnh cho Văn Quốc Cường.



Nhưng Tùy Qua càng như thế, lòng hiếu kỳ trong lòng Lam Lan càng lớn.



Bộp !



Rốt cục, trong cái hộp phát ra một tiếng giòn vang, Tùy Qua dùng đầu ngón tay mở nắp hộp.
Tùy Qua hỏi.



Văn Quốc Cường khẽ cử động hai chân, phát hiện cảm giác đau đớn đeo đuổi hắn mười mấy năm đã hoàn toàn biến mất, một loại cảm giác khôi phục như mới từ hai chân lan tràn đến toàn thân. Sau đó, hắn thử từ trên giường ngồi dậy, sau đó vịn vách tường, chậm rãi đứng lên, từ từ di động hai chân, từng bước từng bước đi ra tới cửa.



Mười mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Văn Quốc Cường dựa vào lực lượng của mình, đứng ở cửa nhà mình.



Văn Đại Gia từ phòng bếp đi ra, nhìn thấy màn này, không khỏi nước mắt tuôn đầy mặt.



Văn Đại Gia rất cao hứng, đến mức uống say. Văn Quốc Cường cũng uống với phụ thân hai chén rượu, sau khi vết thương khỏi hẳn, tinh thần của hắn cũng tốt hơn rất nhiều. Khi ăn cơm, phụ tử Văn Đại Gia cũng không biết nói bao nhiêu lời cảm kích với Tùy Qua.



Nhưng, đối với Tùy Qua mà nói, hắn chẳng qua chỉ trả lại cho Văn Đại Gia món nợ nhân tình mà thôi.



Ban đầu nếu không phải lấy được cây củ cải "Đèn lồng màu đỏ" của Văn Đại Gia, Tùy Qua cũng không có cách nào đào tạo ra Tam Nguyên Kinh Dịch thảo. Nếu không có Tam Nguyên Kinh Dịch thảo, Tùy Qua đương nhiên không có cách nào chế biến ra bồi nguyên cao, cho dù muốn giúp Văn Quốc Cường, cũng là có lòng mà vô lực.



Cho nên, cổ nhân thường nói "Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. Nhân quả tuần hoàn, báo ứng chính xác". 



Hành động tối nay của Tùy Qua chính là trả lại Văn Đại Gia món ân nghĩa này.



Sau buổi cơm tối, Tùy Qua và Lam Lan tính toán cáo từ, sau đó nhắc nhở Văn Quốc Cường phải giữ kín, tận lực đừng để lộ chuyện này ra ngoài.



Ai ngờ vừa ra cửa, đã bị một đám lão nhân ngăn chặn.



Trong tay đám người này đều là các loại lễ vật như đặc sản, rượu.... chỉ đích danh muốn gặp "Tiểu thần y" Tùy Qua. Thì ra chuyện Văn Đại Gia được chữa khỏi cái lưng còng đã nhanh chóng lan truyền, những lão nhân này tới đây, chính là hi vọng Tùy Qua giúp bọn hắn chữa trị bệnh tật trên người.



Những người này đều là người già, lớn tuổi, ai cũng có bệnh phong thấp hay huyết áp, hiện tại nghe nói "Thần y" đang ở đây, đương nhiên là muốn tới thử thời vận rồi.



Tùy Qua đồng học hôm nay có mỹ nữ đi cùng, tâm tình cũng cao hứng, cho nên liền đáp ứng những lão nhân gia này. Nhưng hắn cũng nói rõ, hắn không có giấy chứng nhận bác sĩ, nếu những lão nhân gia này không yên lòng, vậy thì tốt nhất đừng để hắn xem bệnh, trị liệu.