Y Tiên Thiểu
Chương 877 : Trộm liệp giả (kẻ săn trộm) (1)
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Tùy Qua đưa tay chộp tới, kéo Trương Minh đến trước mặt, sau đó đặt bàn tay lên huyệt Bách Hội của hắn. Chân khí truyền vào, một viên Tinh Nguyên Đan lập tức hóa thành nguyên khí tinh khiết bị Tùy Qua dùng chân khí đồng loạt dung nhập vào thân thể Trương Minh.
Thân thể Trương Minh nháy mắt phát sinh biến hóa lớn, tạp chất nhanh chóng bài xuất ra ngoài, gân cốt cơ thể nhanh chóng cường hóa, kinh mạch toàn thân đều được đánh thông.
Không qua bao lâu, Trương Minh đã đạt tới cấp bậc tôi thể đại thành.
- Trương Minh, hiện tại ngươi đạt tới tôi thể đại thành.
Tùy Qua nói:
- Hiện tại ta không thể gia tăng tu vi cho ngươi quá cao, nếu không ngươi gia nhập vào sẽ khiến người hoài nghi. Nhưng chỉ cần ngươi sát nhập vào tổ chức kia, không ngừng truyền tin tức hữu dụng cho ta, ta sẽ căn cứ theo điều kiện dần dần tăng lên tu vi cho ngươi, hiểu được chưa?
- Tôi biết, chủ nhân muốn nhìn thấy tôi thể hiện giá trị của chính mình.
Trương Minh nói:
- Chủ nhân cứ việc yên tâm, tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực làm việc.
- Được.
Tùy Qua gật đầu:
- Như vậy ngươi đi làm việc đi. Một khi có tin tức gì ngươi lập tức báo cho Tây Môn Trung.
Trương Minh gật gật đầu đi ra ngoài.
Chờ khi Trương Minh rời khỏi, Tây Môn Trung hỏi:
- Chủ nhân, vậy bây giờ chúng ta có tiếp tục săn bắn tâm ma không?
- Ngô…tiếp tục săn bắn. Nhưng chỉ cần săn bắn tâm ma chưa có hình thể là được, sau đó cho ta chế tạo mảnh nhỏ pháp tắc. Nếu ma đầu có hình thể đã có kế hoạch mới, phải để ta xem kế hoạch của bọn hắn là gì. Hắc, nói không chừng chúng ta còn có thể căn cứ theo kế hoạch của bọn hắn, vớt được một ít ưu đãi đây?
Tùy Qua cười nói.
- Đúng vậy, có lẽ chúng ta còn có thể xử lý tâm ma cấp cao một chút.
Tùy Qua vừa nảy sinh ý nghĩ này, tận sâu trong sơn cốc đột nhiên vang lên tiếng súng, đem nhóm trâu rừng hoảng sợ vội vàng bỏ chạy.
Tùy Qua bay lên trời, lướt nhanh tới địa phương vang lên tiếng súng.
Lúc này Tùy Qua nhìn thấy có ba người đeo súng đang đứng cạnh bờ sông, một con linh dương nằm bên bờ, bụng trúng đạn, máu tươi chảy dài, một người đang lột da của nó, dùng chủy thủ lấy ra nội tạng, sau đó ném vào trong sông. Một người khác dùng một bàn tay lôi ra một con tiểu linh dương đang kéo xuống sông, tựa hồ muốn đem hai con tiểu linh dương trực tiếp dìm chết.
- Hồng mông tử khí, thu!
Tùy Qua trực tiếp đem hai con tiểu linh dương thu vào trong Hồng Mông Thạch.
Người kia phát hiện tiểu linh dương biến mất, thoáng kinh hãi, sau đó nói:
- Mẹ nó! Thật là xui, vì sao lại run tay làm hai con tiểu linh dương bị nước trôi đi rồi! Di, tiểu tử kia là ở nơi nào đến?
Theo sau thanh âm tiếng kéo cò súng vang lên.
Hai cây súng ngắm nhắm ngay Tùy Qua.
- Các anh là trộm liệp giả?
Tùy Qua hỏi.
Hắn đã sớm nghe nói qua ở cao nguyên Thanh Tàng có không ít trộm liệp giả, cũng chuyên môn liệp sát động vật quý trọng như linh dương, hắn không biết linh dương trước mắt có phải là động vật được bảo hộ hay không, nhưng thân phận của ba người này đã thể hiện thật rõ ràng.
- Hắc…tiểu tử, mày là chí nguyện giả sinh viên rắm thí gì đi?
Một trộm liệp giả khinh thường nhìn Tùy Qua:
- Biết chúng ta là trộm liệp giả còn dám đứng ra? Thật sự là chán sống sao? Chẳng lẽ mày không biết vì sao có nhiều chí nguyện giả mất tích trong vùng này sao, bởi vì chúng ta không những săn trộm linh dương, còn giết người!
Một người khác giơ súng, phun tàn thuốc, hung thần ác sát nói:
- Tiểu tử, rốt cục tụi mày có bao nhiêu người? Kỳ thật huynh đệ của tao nói rất đúng, hiện tại linh dương ít như vậy, có đôi khi suốt vài ngày cũng không gặp con nào, còn không bằng săn giết đám chí nguyện giả như tụi mày còn phương tiện hơn. Nói như vậy đám chí nguyện như tụi mày gia cảnh cũng không tệ đi, trên người ít nhất mang theo mấy ngàn đồng, còn cầm theo cameras hay di động hàng tốt chẳng hạn. Hắc, xử lý một người có thể thoải mái hơn làm rụng một con linh dương, hơn nữa thu hoạch cũng nhiều.