Y Tiên Thiểu
Chương 881 : Xà Ưng Mộ (1)
Ngày đăng: 20:56 21/04/20
Không quản tới độc xà phát điên công kích, Tùy Qua bắt đầu lưu ý động tĩnh bốn phía sơn cốc.
Sau khi tiến vào sơn cốc, Tùy Qua rõ ràng cảm giác được thiên địa linh khí trong sơn cốc nồng đậm không ít, xem ra mặc dù bên ngoài là nơi tử tịch, nhưng nơi này lại như biến thành đào nguyên. Nhưng không phải đào nguyên của nhân loại, mà là của ưng cùng xà.
Mặc dù trong này rất nhiều độc xà, nhưng chỉ cần có chút lưu ý liền thấy có không ít dược thảo giải độc.
Quả nhiên là vật trong thiên hạ tương sinh tương khắc, trong thiên địa luôn sẽ lưu một đường sinh cơ.
Trên vách núi sơn cốc, lại có không ít Thất Diệp Nhất Chi Hoa cùng Bán Biên Liên, đều là dược thảo dùng giải độc.
Hơn nữa còn có chút dược thảo Tùy Qua chưa tìm được, cho nên hắn lấy chút hàng mẫu, bỏ vào linh điền trong Hồng Mông Thạch cho chúng sinh trưởng.
Càng đi vào sâu trong sơn cốc, vách núi càng cao, không trung ngày càng thu nhỏ.
Về sau, không trung chỉ còn lưu lại một đường mỏng manh, nhưng trên vách núi cao dựng dục càng nhiều sinh vật, nói chuẩn xác là dựng dục càng nhiều chủng loại xà, hình thể lớn, càng thêm hung mãnh, nhưng loài ưng xoay quanh càng nhiều hơn, thậm chí có cả bá chủ không trung cao nguyên – kim điêu.
Một ít kim điêu mạnh mẽ thậm chí có thể bắt giữ một đầu linh dương lớn, mặc dù nơi này không có linh dương, nhưng còn có những con trăn thể trọng còn nặng hơn linh dương, vì vậy hấp dẫn thật nhiều loài ưng tồn tại trong này.
Rốt cục Tùy Qua đã nhận ra một ít không tầm thường.
Phía trước có thi thể của thỏ hoang nằm trong bụi cỏ. Hoặc là nói là da thỏ, bởi vì huyết nhục đã biến mất, trên người con thỏ không có vết thương, trên đỉnh đầu chỉ có một lỗ nhỏ cỡ ngón út, cảm giác như có vật gì đâm “ống hút” lên đỉnh đầu chúng, hút hết toàn bộ huyết nhục của chúng.
Tùy Qua nhặt lên thi thể một con thỏ, đưa lên mũi ngửi ngửi, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình nửa buồn nửa vui.
Theo nhận thức của hắn, Cửu Đầu Yêu Tham cũng là một loại linh thảo, nhưng trải qua trăm năm ngàn năm tu hành, mới biến hóa thành yêu thảo. Nhưng Cửu Đầu Yêu Tham tựa hồ không “ăn mặn”, nhất là khi nó còn chưa biến thành yêu thảo.
Trong lòng Tùy Qua thoáng kinh hãi, rốt cục biết vì sao trong lỗ huyệt kia tản ra thi sát khí, đơn giản vì bên trong là nơi táng thân cuối cùng của loài ưng trong Xà Ưng cốc mà thôi.
Lỗ huyệt còn lại Tùy Qua cũng đoán được là nơi táng thân cuối cùng của loài rắn trong cốc.
Tuy rằng vách núi rất cao, nhưng đối với độc xà cùng loài ưng mà nói không phải vấn đề gì khó khăn quá lớn.
Mặt khác hai lỗ huyệt kia là địa phương thiên địa linh khí tụ tập, loài ưng cùng loài rắn nơi này hẳn có thể cảm giác được, bởi vậy đối với chúng nó mà nói là nơi táng thân rất tốt. Bên trong lỗ huyệt có thiên địa linh khí chảy qua, xác chết sẽ không mục rữa, xuất phát từ điểm này nơi đó đã biến thành nơi mai táng thiên nhiên của hai chủng tộc kia. Nhưng không nghĩ tới hai loại sinh vật nọ khi còn sống là kẻ thù một mất một còn, sau khi chết lại thành hàng xóm.
Đã biết vấn đề trong hai lỗ huyệt kia, Tùy Qua càng tin chắc Cửu Đầu Yêu Tham cũng chỉ ở chung quanh nơi đó.
Hơn nữa Tùy Qua cũng biết Cửu Đầu Yêu Tham ở khu vực đó không đơn thuần vì hấp thu thiên địa linh khí, mà còn có thể dùng huyết nhục loài rắn cùng ưng bên trong bổ sung chất dinh dưỡng cho nó.
Có được khí huyết sát, gốc Cửu Đầu Yêu Tham sẽ càng thêm thô bạo, nhưng linh tính cũng bị giảm xuống, đây chính là ngọc có tỳ vết.
Lúc này tiểu Ngân Trùng đã nghe theo mệnh lệnh của Tùy Qua lặng yên hành động.
Trời hoàn toàn tối hẳn.
Cả Xà Ưng cốc đều lâm vào trong bóng đêm.
Sơn cốc thật yên tĩnh, không hề có chút thanh âm, ngay cả xà ưng cũng giống như đã lâm vào trong hôn mê.
Mà lối ra sơn cốc âm phong gào thét, làm cho người ta có cảm giác dựng đứng tóc gáy.