Y Tiên Thiểu

Chương 927 : Trần Mã Khả gặp chuyện không may (1)

Ngày đăng: 20:57 21/04/20


Trầm Quân Lăng nói:



- Sớm làm chuyện này rõ ràng đi, em cũng đi công ty làm việc. Nếu không sẽ phụ danh xưng ‘ trợ thủ đắc lực ’ này đấy.



Trầm Quân Lăng dừng xe ven đường, Tùy Qua nói một tiếng "Thu ", lập tức kéo Trầm Quân Lăng vào trong Hồng Mông.



Sau đó tinh thần lực của Tùy Qua cũng tiến vào trong Hồng Mông thạch.



Tùy Qua tâm niệm khẽ động, bọc lấy "Quan tài" chuyển tới tước mặt mình, sau đó dùng ánh sáng Động Minh Thảo chiếu sáng, nữ quỷ xuất hiện rõ ràng trước mặt Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng.



Mà trong tay Trầm Quân Lăng cũng cầm máy phiên dịch.



- Mỹ nữ, xin hỏi cô tên gì?



Tùy Qua hỏi thăm.



Máy phiên dịch nhanh chóng có tác dụng, lời nói của Tùy Qua nhanh chóng biến thành "Y y nha nha".



Nhưng mà nữ quỷ dường như nghe hiểu, y y nha nha nói vài lời, máy phiên dịch vang lên âm thanh "Cốc cốc":



- Tôi tên Cốc Ngạn Tuyết, xin hỏi công tử, hiện tại là bao giờ?



- Công nguyên năm 2012.



Tùy Qua bình tĩnh nói.



Nữ quỷ rất mờ mịt, hiển nhiên không biết năm 2012 là ngày tháng năm nào, lại nói:



- Thiên hạ này ai là hoàng đế?



- Đế? Hoàng đế sao?



Tùy Qua cười cười, nói:



- Hoàng đế đã bị cách mạng khai trừ rồi, hiện tại đã không còn đế vương.



- Cái gì!



Nữ quỷ rất hoảng sợ, nói:



- Cái này... Làm sao có thể?



- Không có gì không có khả năng, hiện tại đã không còn đế vương.



Tùy Qua nói ra:



- Cốc tiểu thư, xin hỏi cô khi đó là người ở đâu?
- Đây là bảo bối gì, thật sự rất thần kỳ a.



- Thứ này gọi là máy tính bảng.



Trầm Quân Lăng lại nói:



- Cô trước kia là con gái của thành chủ, chẳng lẽ không có bảo bối thú vị gì sao?



- Không có. Bảo bối cũng không phải dùng để chơi, bảo bối của chiến sĩ dùng để giết hoang thú, ma quỷ.



Hoang thú, Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng đại khái đã hiểu được, chính là sinh vật còn hung tàn hơn dã thú hiện tại, cùng loại với yêu thú. Nhưng mà ma quỷ là cái gì? Trầm Quân Lăng nói ra nghi hoặc trong lòng.



- Ma quỷ, lớn lên giống người, nhưng có đặc thù của hoang thú. Chúng có có sừng, có móng vuốt, có lân phiến, tóm lại, chúng còn đáng sợ hơn hoang thú, nghe đồn chúng là quái vật do người và hoang thú giao phối sinh ra... Mạnh Dương, hắn đã đồng quy vu tận với một ma quỷ.



Nói đến đây, thần sắc Cốc Ngạn Tuyết có chút ảm đạm, dường như người tên Mạnh Dương rất quan trọng với nàng.



- Ai, ngay cả ma quỷ cũng có.



Tùy Qua thở dài, nói:



- Mọi người cùng ở địa cầu, vì cái gì bối cảnh lịch sử khác nhau lớn như thế? Chẳng lẽ trừ trăng sáng trên đầu, vì sao giống nhau, không còn cái gì giống nhau sao? Đúng rồi, cô nói cô là người Đông Châu quốc, như vậy quân vương Đông Châu quốc là ai?



- Quân vương Đông Châu quốc đương nhiên là Thanh Đế. Thiên hạ năm châu đã có năm quân vương. Nhưng mà bọn họ không chỉ là quân vương vĩ đại, cũng là thần linh chí cao!



Ngữ khí của Cốc Ngạn Tuyết tràn ngập thành kính với Thanh Đế.



Thanh Đế?



Tùy Qua rốt cục tìm ra điểm giống nhau trong lời Cốc Ngạn Tuyết nói.



- Thanh Đế, là Mộc Hoàng Thanh Đế sao? Hắn gọi là Phục Hy?



Tùy Qua kinh hỉ hỏi thăm.



- Thanh Đế? Là Mộc Hoàng sao? Nhưng mà tục danh của hắn không phải Phục Hy.



Cốc Ngạn Tuyết nói:



- Thanh Đế chính là Thanh Đế, là không có tên. Nhưng mà Thanh Đế chính là hoàng giả trong mộc thuộc tính, bởi vì truyền thuyết hắn có thể hiệu lệnh cỏ cây trong thiên hạ, vung ngón tay cũng có thể biến cỏ cây thành binh khí.



- Như vậy, bốn quân vương khác cũng không có tên?



Tùy Qua hỏi.



- Đúng vậy a. Bọn hắn chính là Xích Đế, Hoàng Đế, Hắc Đế, Bạch Đế.