Y Tiên Thiểu
Chương 103 : Mở Cờ Trong Bụng
Ngày đăng: 20:50 21/04/20
- Tùy huynh đệ, không ngờ Phùng lão bản lại có cốt khí như vậy, xem ra đành phải làm phiền cậu.
Mắt kiếng khẽ thở dài một tiếng.
- Không sao.
Tùy Qua nói:
- Phùng lão bản, không biết ông còn nhớ chuyện « tiếng gió » không vậy? Bên trong có một màn khiến tôi cực kỳ ấn tượng. Đó chính là cực hình ngân châm của Lục gia, nghe nói mùi vị của nó ngay cả thần tiên cũng không chịu được. Tôi nghĩ chuyện đó là thật, quả thật có một cực hình ngân châm như vậy.
Phùng Thiên Minh vừa nghe, trong lòng bỗng thấy khẩn trương.
Bộ phim này Phùng Thiên Minh từng xem qua, từng có chút ngạc nhiên với cực hình ngân châm kia. Không ngờ, nghe ý tứ của Tùy Qua, có vẻ muốn thi triển cực hình này đối với mình.
- Tùy huynh đệ, vậy cậu cũng đừng than thở nữa, mau chào hỏi Phùng lão bản đi.
Sơn Hùng khẩn cấp nói:
- Phùng lão bản cũng không phải người phàm, dùng thủ đoạn tầm thường chào hỏi hắn, thật sự quá thất lễ.
- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy. Nhưng...
Tùy Qua cười nói:
- Tôi không làm đâu.
Mắt kiếng và Sơn Hùng thiếu chút nữa ngã xuống thùng xe.
Phùng Thiên Minh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ai ngờ, Tùy Qua lại nói tiếp:
- Nhưng, tôi còn có một bộ dụng hình sáng tạo độc đáo, chưa từng sử dụng, hôm nay vừa vặn để Phùng lão bản nếm thử.
- Huynh đệ, ca van xin ngươi đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau cho Phùng lão bản nếm thử đi, hắn không đợi được đâu.
Sơn Hùng nói.
Tùy Qua nói xong, kéo y phục của Phùng Thiên Minh, lộ ra lồng ngực của hắn.
Mắt kiếng sợ hãi nói:
- Huynh đệ, cậu. . . Không phải muốn làm thịt hắn chứ? Phùng Thiên Minh xấu như vậy, thật đúng là ủy khuất cho cậu!
Thật ra, cũng không trách Phùng Thiên Minh là kẻ hèn nhát, nếu như đổi thành Sơn Hùng, gặp phải tình huống như vậy, chỉ sợ cũng bị hù dọa đến bất tỉnh .
- Không có gì, cho hắn chút ‘ cảm ứng tâm điện ’ đi.
Tùy Qua cười nhạt, ghim lá thông vào rễ cây củ cải.
A!
Lồng ngực Phùng Thiên Minh chợt kịch liệt nhăn một cái, phát ra một tiếng thét chói tai đau đến không muốn sống.
Hắn tỉnh rồi.
Nhìn thấy Phùng Thiên Minh tỉnh lại, Tùy Qua nói:
- Phùng lão bản, tôi cho thêm cơ hội. Ông nên quyết định nhanh chóng.
- Tùy huynh đệ, đừng nói nữa, mau ghim đi!
Mắt kiếng tàn nhẫn nói:
- Đúng rồi, tôi có một ý nghĩ, không phải cậu nói cái cây này có liên kết với trái tim của Phùng lão bản không? Vậy tôi dùng con dao găm này chui vào gốc rễ của nó, vậy có phải giống như chui vào trái tim Phùng lão bản không?
- Trên lý luận chính là như vậy.
Tùy Qua nói:
- Anh có hứng thú như vậy, vậy thì thử một chút xem sao.
- Đừng chui! Van ngươi. . . Hợp đồng, tôi ký!
Phùng Thiên Minh rốt cục hoàn toàn khuất phục.
Mắt kiếng cười ha hả, lại bày ra bộ dạng hiền lành, đưa hợp đồng cho Phùng Thiên Minh, nói:
- Xem đi, Phùng lão bản, lúc trước tôi đã nói, nếu hợp tác tốt đẹp...,cũng không cần chịu khổ thế này rồi.
Phùng Thiên Minh hiện tại gần như sụp đổ, không muốn nói gì nữa, rất dứt khoát ký hợp đồng.
Sau khi hợp đồng được ký kết, Tùy Qua lại nói với Phùng Thiên Minh:
- Giấy chứng nhận độc quyền của "Đế Ngọc Cao" ở đâu?