Y Tiên Thiểu
Chương 946 : Gặp lại A Tam (2)
Ngày đăng: 20:57 21/04/20
Răng rắc!
Tên này vừa bắn ra kiếm khí thì bị một trảo mang theo lôi điện áp tới, một trảo này đánh vào kiếm khí của hắn, tia chớp xuyên thấu qua phi kiếm truyền vào thân của hắn, lôi điện chi lực cường đại khiến hắn mắt trợn trắng, tay chân run rẩy, làm sao có thể phóng xuất tiên thiên kiếm khí, trực tiếp rơi xuống phi kiếm, nhìn qua là biết lành ít dữ nhiều.
Tên binh sĩ Long Đằng cũng rơi xuống đất, bởi vì hắn chỉ là Tiên Thiên kỳ, cũng không thể ngự không mà đi.
Nhưng mà Tùy Qua biến thành kim điêu duỗi một trảo ra ôm lấy tên binh sĩ này, sau đó nhẹ nhàng ném đi, ném hắn rơi lên vách đá. Sau đó Tùy Qua mở cánh ra cứu tên còn lại, trực tiếp dùng cánh quét qua ba tên tùy tùng Khổng Tước Vương.
Người dân chăn nuôi đứng dưới sơn cốc nhìn thấy cảnh này, đã sớm phủ phục trên mặt đất, hắn không ngừng niệm phật ca ngợi thần linh. Nhưng mà trong tín ngưỡng của người dân Tây Tạng, kim điêu ác điều xem như thần điểu.
Tùy Qua giải quyết xong bốn tùy tùng Khổng Tước Vương, sau đó nhìn hai binh sĩ Long Đằng, nói:
- Các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi. Mấy tên này chết đi, khẳng định kẻ khác nhanh chóng tới đây.
- Ngươi... Ngươi có thể nói chuyện?"
Một bình sĩ Long Đằng nói:
- Chẳng lẽ ngươi là yêu quái? Nhưng mà, cám ơn ngươi xuất thủ cứu giúp.
- Tuy là yêu quái nhưng ta không xấu!
Tùy Qua chánh nghĩa lẫm nhiên nói ra.
Hai binh sĩ Long Đằng không ngờ "Ưng Yêu" lại nói như thế, sau khi nói một câu cảm tạ, định quay người đi thì Tùy Qua quát:
- Không tốt! Ta mang bọn ngươi đi!
- Nghiệp chướng!
Tên trọc phía sau tức giận quát lớn, đuổi theo không bỏ.
Thông qua thần niệm, Tùy Qua đã nhìn rõ tướng mạo của tên lừa trọc sau lưng: người này là lão đầu gầy như que củi, toàn thân đen kịt tỏa sáng, trên người khoác áo cà sa màu vàng, ngực mang một chuỗi phật châu, đầu trọc, chòm râu rất dài, cơ hồ là dài như chiều cao của hắn, hai chân trần, nhìn qua rất giống khổ hạnh tăng. Nhưng mà lão nhân này trong mắt mang theo hào quang cực nóng, dường như rất muốn thu Tùy Qua làm tọa kỵ.
Nhưng mà lúc này Tùy Qua xuyên thẳng qua sơn cốc chẳng khác gì biển cả mênh mông, cho dù trong sơn cốc địa hình hết sức phức tạp, gió núi cũng rất lớn, nhưng không tạo thành nửa điểm ảnh hưởng lên Tùy Qua, ngược lại hắn mượn nhờ sức gió cùng địa hình dần dần kéo dài khoảng cách với người ở xa xa. Nhưng mà thần thức kéo dài vô cùng cường đại, Tùy Qua vẫn đang cảm thấy tinh thần lực của đối phương đã tập trung được vị trí của hắn.
Con lừa trọc đáng chết.
Tùy Qua lúc này chửi thầm một tiếng, suy nghĩ một chút cách thoát khỏi con lừa trọc này.
Quay người dốc sức liều mạng một trận chiến, hiển nhiên không phải lựa chọn tốt nhất, dù sao hiện tại đã vào địa cảnh của Thiên Trúc, tác chiến sân khách, đấu với một Nguyên Anh kỳ lão quái vật, rất hiển nhiên rất không sáng suốt. Nhưng mà hiện tại không ngừng bỏ trốn vẫn không thoát khỏi truy tung, nhất là rất khó tránh được tinh thần lực của hắn tập trung.
Nhưng mà đầu óc Tùy Qua không vì biến thành diều hâu mà hạ thấp, đầu óc xoay chuyển thật nhanh, rất nhanh đã có suy nghĩ khác: bay vào giữa thành phố lớn của Thiên Trúc.
Thứ nhất sau khi tiến vào trong thành phố lớn, Tùy Qua có thể xua tán dược lực của ma dược, biến trở về bản thể, có thể mê hoặc đối phương; thứ hai thành phố lớn nhân khẩu phần đông, nhất là thành phố của Thiên Trúc này chắc chắn có ít nhất trăm vạn người, Tùy Qua mới không tin lão trọc này có thể diệt sát toàn bộ.
Đây dường như là biện pháp tốt nhất, vì vậy Tùy Qua chui ra từ một sơn cốc khác, lần nữa bay lên không trung, tìm thành phố lớn của Thiên Trúc, sau đó thoát xác.
- Nghiệp chướng! Xem Bồ Đề Thủ của ta đây.
Lão già rống to lên, đột nhiên cách mấy trăm dặm vỗ một cái về phía Tùy Qua, Tùy Qua cũng không biết Bồ Đề Thủ là cái gì, chỉ cảm giác được sau lưng có bàn tay phật màu vàng to lớn, nó như ngũ chỉ sơn áp tới, trong lòng bàn tay lớn này có chữ "Vạn" to lớn.
Tuy Tùy Qua tăng tốc độ tăng lên tới cực hạn, nhưng vẫn chậm hơn bàn tay này, thậm chí bàn tay lớn này giống như có mắt, mặc cho Tùy Qua né tránh thế nào nó vẫn đuổi theo, sau đó vỗ vào người của Tùy Qua.