Y Tiên Thiểu
Chương 970 : Linh quả trúng độc (2)
Ngày đăng: 20:57 21/04/20
Đúng vậy a, người hiện đại mỗi ngày ăn thịt heo bò, đều có thể sống trăm tám mươi tuổi, mà Cốc Ngạn Tuyết thời đại đó ăn thịt hồng hoang dị chủng, chất dinh dưỡng hai bên là "Cách biệt một trời ", hơn nữa thịt của hồng hoang dị chủng không có chất kích thích sinh trưởng, tuyệt đối là sản phẩm sạch vô hại, cho nên sống trên ba năm trăm năm đúng là không kỳ lạ.
Cũng chính vì thế người thời đại của Cốc Ngạn Tuyết bản chất thân thể mạnh hơn người hiện nay quá nhiều, chỉ hoàn cảnh và đồ ăn khác nhau, bởi vậy thọ nguyên cũng sinh ra cách biệt quá lớn. Mặt khác bởi vì dưới áp lực hoang thú tiến công, chiến sĩ nhân loại trở nên phi thường cường đại, cũng hoàn toàn ăn khớp với nhau cả, có thể thấy được Cốc Ngạn Tuyết nói thời đại đó không phải vũ trụ thời không song song, mà chỉ là thời gian giữa thời đó và hiện tại quá xa mà thôi.
Mà thời gian dài là có thể cải biến tất cả, cũng có thể tiêu trừ tất cả.
Lịch sử của nhân loại chỉ miễn cưỡng mò mẫn được tới năm ngàn năm trước, đối với chuyện xảy ra trước thời kỳ đó, xuất hiện qua biến cố gì thì không thể nào khảo chứng, mà các nhà khoa học hiện tại phỏng đoán, mặc dù là dùng văn minh khoa họ kỹ thuật hiện tại, nếu nhân loại diệt vong trong vòng một đêm, cái gọi là "Văn Minh" sẽ bị tiêu diệt trong một ngàn năm, biến mất hai ngàn năm sẽ chỉ còn di tích, năm ngàn năm thì cơ bản "Văn minh hiện đại" chẳng còn sót lại thứ gì.
Cốc Ngạn Tuyết có lẽ rất có thể là người của thời đại trước cả năm ngàn năm trước.
Đương nhiên, đây chỉ là Tùy Qua phỏng đoán, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Tùy Qua cũng không thể nào biết được. Trừ phi hắn có thể gặp được tu sĩ sống lâu như thế, nói cho hắn biết thế giới này đã xảy ra chuyện gì.
- Tiên sinh, kỳ thật tôi chết như thế nào đã không trọng yếu.
Cốc Ngạn Tuyết nói.
- Dù sao tôi chỉ là một hồn phách, có thể ở chỗ này cũng là nơi cư trú không tệ. Về phần thi thể của tôi nếu có chỗ nào hữu dụng, anh cứ cầm là được.
- Cái này... Cái này không thể được.
Cốc Ngạn Tuyết càng hùng hồn thì Tùy Qua càng xấu hổ.
- Người chết không thể sống lại. Giữ lại thân xác thối tha này, mỗi ngày nhìn nó chỉ là ràng buộc mà thôi.
Cốc Ngạn Tuyết nói:
- Hơn nữa, người Thần Mộc Thành của chúng tôi cũng tôn trọng nhập thổ vi an, không bằng biến nó thành bùn đất đi.
- Lão đại, ngươi cuối cùng có ý gì?
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Ta vì sao không hiểu. Ta biết ngay thân thể Cốc cô nương là đan dược, hoặc là nói là đan dược khá tốt, ăn khẳng định có thể tăng tu vị lên.
- Đúng vậy, ăn là có thể tăng tu vị lên.
Tùy Qua nghiêm mặt nói:
- Nhưng nếu chúng ta ăn chính là con người, chẳng phải là thành ma đầu, hoặc là đám gia hỏa chỉ biết tu luyện mà không còn nhân tính? Ta sở dĩ nói thân thể Cốc cô nương kỳ thật xem như một quả Nhân Nguyên Đan, chỉ cần thông qua phương thức thích hợp, nghĩ biện pháp giúp nàng phản hồn.
- Lão đại, ngươi điên sao?
Tiểu Ngân Trùng hoảng sợ nói:
- Ngươi gần đây có phải bị hồ đồ hay dầu óc choáng váng rồi không? Nghĩ chuyện gì thế, tất cả đều là tư tưởng điên cuồng cả? Chuyện phản hồn đứng nói Kim Đan kỳ, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không dám làm.
- Tiểu Ngân Trùng, đó là bởi vì ngươi không hiểu nguyên lý trong đó.
Tùy Qua nói ra.
- Nếu như không có vài phần nắm chắc, ta cũng sẽ không nói ra. Huống hồ, ta nói phản hồn cũng không phải phản hồn như ngươi nghĩ. Tính toán, ta không giải thích với gia hỏa ngu xuẩn chỉ biết ăn như ngươi. Tóm lại, kỳ thật cả quá trình vô cùng đơn giản, thân thể của nàng hiện tại chính là Nhân Nguyên Đan, ta sẽ tiến thêm một bước rèn luyện lại, rèn luyện cho mượn mà hơn, giúp thân thể của nàng trở thành Nhân Nguyên Đan có linh tính. Mà hồn phách của nàng trở thành đan linh, vĩnh viễn trú trong đó.
- Đan linh... Lão đại! Ngươi thật sự là thủ đoạn kỳ diệu a! Nhưng mà, suy nghĩ của ngươi thật không tệ, quả thực là thủ đoạn thay trắng đổi đen.