Y Tiên Thiểu
Chương 980 : Cổ võ ám huyệt
Ngày đăng: 20:57 21/04/20
Tùy Qua chính là muốn lấy tinh hoa, dung nhập vào trong tu hành của bản thân. Nếu không, muốn hoàn thành từng bước tu hành, không biết ngày tháng năm nào mới có thể đạt tới trình độ “một quyền kinh Cửu Châu”.
- Kinh Nguyên Phượng, nếu như ta là ngươi, hiện tại sẽ không nghĩ tới chuyện chạy trốn.
Tùy Qua bình thản nói, cũng không nhìn Kinh Nguyên Phượng một cái, ánh mắt vẫn quan sát bức vẽ:
- Nếu như ta là ngươi sẽ suy nghĩ thật kỹ làm thế nào xuất lực cho chủ nhân, kiếm được nhiều chỗ tốt. Nếu không, ngươi ra khỏi gian phòng này sẽ bị mất mạng, tội gì phải như vậy? Ngược lại, nếu như ngươi biểu hiện tốt, hai hạt Địa Nguyên đan trong tay ta, rất nhanh sẽ là của ngươi. Ngươi mới vừa đoạt xá thành công, cũng cần bổ sung chút nguyên khí không phải sao.
Tâm ma Kinh Nguyên Phượng đích xác là có lòng muốn chạy trốn, bởi vì dù sao nó cũng là tâm ma, nhất định không cam lòng làm nô dịch cho người tu hành loài người. Đáng tiếc chính là, chủ nhân của nó là Tùy Qua, hiểu biết của hắn đối với tâm ma sợ rằng nhiều hơn bất cứ người tu hành loài người nào. Nhất là, Tây Môn Trung vẫn đi theo bên cạnh Tùy Qua, phân tích các loại ý nghĩ và tập tính của tâm ma cho hắn, cho nên tâm ma Kinh Nguyên Phượng muốn giở trò trước mặt Tùy Qua, quả thực chính là tự tìm đường chết.
- Chủ nhân. . . Ta nào có lòng muốn chạy trốn.
Kinh Nguyên Phượng nhìn Địa Nguyên đan trong tay Tùy Qua, chỉ hận không thể lập tức sử dụng, nhưng nó dần dần biết được tính tình của Tùy Qua, biết chỉ có thể hiện ra giá trị, mới có thể nhận được chỗ tốt chân chính. Cho nên, Kinh Nguyên Phượng vắt hết óc suy nghĩ , rốt cục mới lôi ra vật hơi có chút giá trị:
- Chủ nhân, ta nhớ ánh sáng của quang đoàn không giống nhau, nhìn từ xa, giống như ngôi sao, một sáng một tối . . . Nhưng, thứ tự cụ thể, ta thật sự nhớ không rõ.
- Ừ, coi như một tin tức có giá trị.
Tùy Qua nói:
- Vậy thì, ngươi phải suy nghĩ thật kỹ.
- Vâng, chủ nhân.
Ám huyệt này, giống như một cái động không đáy, tất cả nguyên khí rót vào đều biến mất, Tùy Qua cũng không cách nào cảm ứng được hướng đi của những nguyên khí này, hơn nữa nếu như không phải tinh thần lực điều tra đến tồn tại kia, Tùy Qua thậm chí không thể cảm giác được tồn tại của ám huyệt này.
- Chẳng lẽ, mình nghĩ sai rồi?
Trong lòng Tùy Qua không khỏi có chút buồn bực, nếu ám huyệt chính là một “đan điền” khác, như vậy nó có thể thu nạp và tồn trữ nguyên khí , vì sao lại không hề có phản ứng như vậy?
Mình thật sự nghĩ lầm rồi sao?
Tùy Qua cảm thấy không có khả năng, hắn tin ý nghĩ của mình là chính xác, có lẽ chỉ vì chưa hiểu rõ ám huyệt này mà thôi.
- Thử lại lần nữa! Cho dù ám huyệt này có thể “nuốt chửng” nguyên khí, ta phải xem rút cuộc nó có thể nuốt chửng bao nhiêu!
Tùy Qua quyết định chắc chắn, càng rót nhiều nguyên khí vào trong ám huyệt.
Tiếp tục rót vào!
Nhiều nguyên khí hơn!
Rốt cục, chỗ ám huyệt sinh ra phản ứng.
Hơn nữa phản ứng này cũng tương đối kịch liệt.