[Dịch]Yêu Cung
Chương 1191 : Ta là nàng sao?
Ngày đăng: 12:43 06/09/19
- Ồ. . .
Bỗng nhiên, khi hình ảnh lưu chuyển tới lúc hồn tộc tổn hại Chân Linh Giới, bất luận là Âu Dương hay Cầm Linh Linh đều ngơ ngác nhìn một nữ tử phàm nhân. Nữ tử này chính là Lý Uyển Như, khi hình ảnh của Lý Uyển Như xuất hiện, bất luận là Âu Dương hay Cầm Linh Linh đều tràn ngập khiếp sợ nhìn nữ tử này.
- Làm sao có thể! Tại sao có thể như vậy?
Những lời này đồng thời xuất hiện trong lòng hai người. Dù sao cảnh tượng này thật sự quá chấn động. Kỳ thực chuyện này cũng trách Âu Dương đã xóa bỏ ký ức của mình, bằng không trước đây rất lâu hắn đã phát hiện ra bí mật này. Hiện tại khi ký ức một lần nữa được trình diễn, hắn lại cùng Cầm Linh Linh nhìn thấy tất cả, cho nên mới có cảm giác vừa xấu hổ vừa không biết nên làm thế nào.
- Vì sao chúng ta lại giống nhau như đúc?
Cầm Linh Linh nhìn Âu Dương, nàng có thể nhận biết được một cảm giác vô cùng quen thuộc trên người nữ tử kia, phảng phất giống như ảnh ngược của nàng, giống như có thể dung hợp với linh hồn của nàng.
- Không ngờ, ngươi ở bên cạnh ta lâu như vậy. . . Mà ta cũng không phát hiện ra tồn tại của ngươi.
Âu Dương khổ sáp mỉm cười nhìn Cầm Linh Linh đứng bên cạnh. Không sai, nàng chính là Lý Uyển Như, nói đúng hơn là Cầm Linh Linh chính là Lý Uyển Như chuyển thế, chỉ có điều Âu Dương đã mất đi ký ức cũng không thể sớm nhận ra tất cả, bằng không có thể hắn cũng không mang theo Cầm Linh Linh đến xem chuyện này. Bởi vì hắn biết không lâu sau hai người đều sẽ cảm thấy xấu hổ.
- Ngươi xác định đó là ta?
Cầm Linh Linh hiển nhiên có chút không thể tiếp thu kết quả này, dù sao mình bỗng nhiên từ một Cầm Linh Linh bình thường trở thành một nữ tử truyền kỳ, chuyện này vẫn khiến nàng có chút không thể tiếp thu.
- Có phải ngươi hay không, sợ rằng trên đời này chỉ có ngươi là biết rõ nhất.
Âu Dương cũng không trốn tránh cái gì, dù sao loại sự tình này cũng không trốn tránh được, chỉ có thể lựa chọn đối mặt. Ngay cả Thiên Vương, Âu Dương cũng có can đảm đối mặt, huống chi là Lý Uyển Như.
Cầm Linh Linh hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn còn có chút không thể tiếp thu kết quả này, chuyện về Lý Uyển Như, kỳ thực Cầm Linh Linh cũng biết. Hơn nữa nàng còn rất thích nữ tử si tình này, chỉ có điều kết cục của nữ tử này quá mức đau thương. Cầm Linh Linh nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ tới mình chính là Lý Uyển Như.
- Âu Dương, nếu cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn, ngươi còn có thể cự tuyệt Lý Uyển Như không?
Cầm Linh Linh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Âu Dương hỏi. Cầm Linh Linh rất thông minh, nàng cũng không nói cự tuyệt ta, mà là lấy thân phận của Cầm Linh Linh hỏi Âu Dương, như vậy có thể có được một đáp án chân thực hơn.
- Ta không biết. . .
Âu Dương không nói sai, mặc dù phần ký ức này còn chưa xuất hiện trong đầu hắn, thế nhưng đối với Lý Uyển Như, hắn cũng từng đặt mình vào hoàn cảnh của Thần Tiễn suy nghĩ, nếu như mình là Thần Tiễn, mình có thể đồng thời tiếp thu tồn tại của Lý Uyển Như và Vệ Thi không?
- Cái gì mà không biết, ngươi là không dám trả lời!
Cầm Linh Linh cũng cảm giác được bầu không khí có chút ảo diệu, cho nên thay đổi khẩu khí.
- Linh Linh, nếu như ngươi là Lý Uyển Như, ngươi có lựa chọn số phận giống như vậy không?
Âu Dương từ người trả lời biến thành ngươi nêu vấn đề, nhìn Cầm Linh Linh hỏi.
- Ta.....
Cầm Linh Linh cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào. Câu chuyện giữa Âu Dương và Lý Uyển Như chỉ có chính bọn họ là minh bạch nhất. Tình cảm đó người khác không thể minh bạch, chỉ có hai người này mới có thể giải thích.
- Lẽ nào ở chung hơn bốn mươi năm cũng không thể khiến ngươi tiếp nhận nữ tử đó sao?
Cầm Linh Linh hiển nhiên không cam lòng, còn muốn tiếp tục hỏi ra đáp án khiến nàng thỏa mãn.
- Vệ Thi chưa bao giờ hỏi Âu Dương như vậy.
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng, lúc này hắn đứng ở vị trí của người thứ ba trả lời, chứ không phải xem mình là Thần Tiễn.
Quả nhiên, những lời này của Âu Dương vừa xuất khẩu, Cầm Linh Linh liền trầm mặc . Lý Uyển Như và Vệ Thi là hai nhân vật cực đoan. Vệ Thi vĩnh viễn chỉ chờ đợi, chỉ yên lặng tiếp nhận tất cả. Còn Lý Uyển Như lại chủ động xuất kích, chủ động tiếp nhận tất cả.
- Linh Linh, ngươi nghĩ một vài thứ quá đơn giản, có lẽ ngươi nghĩ nếu như Thần Tiễn chịu mở miệng, Lý Uyển Như và Vệ Thi đều sẽ ở bên cạnh hắn, thế nhưng như vậy có công bằng không? Đối với Vệ Thi có công bằng không không? Đối với Lý Uyển Như có công bằng không? Thậm chí đối với Thần Tiễn Âu Dương có công bằng không? Còn cả Sở Yên Nhiên đây? Như vậy có công bằng với Sở Yên Nhiên không? Một bước đi nhầm chính là sai lầm toàn bộ. Cho nên hiện tại ta đứng ở góc độ của một người đứng xem, ta thấy Âu Dương lựa chọn không sai lầm.
Sau khi Âu Dương nói ra những lời này, Cầm Linh Linh liền cúi đầu. Xác thực, nếu như năm đó Thần Tiễn thực sự mở miệng nói, có thể hai nữ tử đó đều sẽ ở bên cạnh hắn, thế nhưng như vậy đối với bất cứ người nào cũng không công bằng, đặc biệt là Sở Yên Nhiên đã chết đi, có thể có người nghĩ nữ tử si tình như Lý Uyển Như không nên có số phận bi thảm như vậy.
Nhưng Vệ Thi thì sao? Nếu như tiếp nhận Lý Uyển Như, Vệ Thi sẽ nghĩ như thế nào? Được rồi, cho dù đả thông được cánh cửa Vệ Thi, vậy Sở Yên Nhiên thì sao? Ba nữ tử này đều đặc biệt ưu tú, bất cứ người nào trong các nàng cũng nên có số mệnh hoàn mỹ, chứ không phải cuối cùng giống như pháo hoa bắn lên trời cao, rồi biến mất trong bóng đêm.
- Linh Linh, Lý Uyển Như có lẽ nên có một kết cục tốt đẹp hơn, mà kết cục này khẳng định không phải là Thần Tiễn.
Âu Dương nắm tay Cầm Linh Linh, trong mắt mang theo tình cảm nồng đậm nói:
- Kỳ thực ngươi chính là tiếp diễn của Lý Uyển Như, còn ta chính là tiếp diễn của Thần Tiễn, tất cả đều đã qua đi. Con người không thể sống mãi trong quá khứ, mà nên truy cầu tương lai. Ngươi nghĩ xem, nếu đứng trên phương diện của Lý Uyển Như, ngươi sẽ cảm thấy đau lòng cho nàng. Nhưng nếu đứng trên góc độ của Cầm Linh Linh, việc ngươi nên làm chính là để mình yêu và được yêu, chứ không phải tiếp tục chấp nhất một phần tình cảm mãi mãi không thể có kết quả.
Âu Dương nói đặc biệt thành khẩn.
Cầm Linh Linh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nói:
- Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng ta vẫn cảm thấy trước kia ngươi quá mức tuyệt tình, một câu "không oán không hận", ngươi có thể minh bạch các nàng đau lòng bao nhiêu không?
Âu Dương trầm mặc, cứ như vậy, hai người hồi lâu không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra trong Chân Linh Giới, cho đến khi Âu Dương bắt đầu mọc cánh phi tiên, tiến vào trong tiên giới.
Khi Âu Dương biến mất trong thông đạo phi tiên, thế giới lại một lần nữa nghiền nát, biến thành một đạo kim quang, nhưng khi đạo kim quang này bay đến trước mặt hai người, lại bỗng nhiên phân thành hai nửa. Một nửa tiến nhập trong đầu Âu Dương, phân nửa còn lại thuộc về ký ức của Lý Uyển Như lại tiến nhập trong đầu Cầm Linh Linh.
Kim quang này đã chứng minh suy đoán của hai người không sai, Cầm Linh Linh chính là Lý Uyển Như chuyển thế. Trong một đoạn lữ trình ngắn ngủi này, Âu Dương đã tìm được hai nữ tử đã từng thương tổn. Từ đáy lòng Âu Dương hi vọng hai nữ tử này có thể có được hạnh phúc của các nàng, chứ không phải vĩnh viễn sống trong thế giới của quá khứ. . .