[Dịch]Yêu Cung

Chương 714 : Tiểu tiễn huyết sắc (1)

Ngày đăng: 12:34 06/09/19

- Tu La Vũ, mau chạy! Nhìn thấy ma thần bay ra, ba Tiên Đế chạy tách ra ba nơi, đây là tuyệt chiêu của Yên Hồng, Tu La Vũ vừa ra, người dưới Tiên Tôn không ai đánh lại! Bình thường một mũi tên lại có uy lực đến nhường này, dù là ai cũng không ngờ được. Tên giống như Thứ Kiêu Cung, đều là vật Âu Dương để lại, nhưng nó khá đặc biệt, bị Mã Thanh Hà dùng lực huyết sát luyện chế thật lâu, kích hoạt toàn bộ sát khí Âu Dương để lại trên mũi tên mới có uy lực như vậy. Yên Hồng tóc dài tung bay, hét to một tiếng: - Không ai đi được! Ma thần chém hướng một Tiên Đế bỏ trốn, Tiên Đế không có sức phản kháng trực tiếp bị chém eo thành hai nửa. Tiên Đế bị chém đứt phần thân trên lóe tia huyết sắc, đó là một tia Hỏa diễm linh hồn nhưng chỉ một tia đủ đốt trọi linh hồn gã định bay mất. - A!!! Tiếng gào vô cùng thảm thiết truyền khắp Đại Uyên thành. Các cường giả trong Đại Uyên thành định bay ra xem xảy ra chuyện gì, nhưng khi họ trông thấy một Tiên Đế bị giết thì trợn mắt líu lưỡi. Một số người ghen ghét đứng bên cạnh tức giận nói: - Thật là gặp vận may từ trên trời rơi xuống, khiến Yên Hồng có được tên Thần Tiễn, nếu sau này nàng đạt đến Tiên Tôn thì còn ai trị được nàng ta? - Cái gì tên với không tên, nếu Vệ Thi ở đây một cung chém qua thì cả trời cũng bị bổ. Cho dù mũi tên này có mạnh mấy đi nữa thì chẳng qua chỉ là một mũi tên do Thứ Kiêu Cung từng bắn ra. Muốn ngăn cản Thứ Kiêu Cung là không thể. - Đúng đúng! Nghe nói cho đến giờ Vệ Thi rất muốn lấy lại Tu La tiễn nhưng bởi vì Yên Hồng là tiểu bối, Vệ Thi không tiện ra tay. Nếu Yên Hồng thật sự đạt đến Tiên Tôn thì Tu La tiễn chắc chắn sẽ bị Vệ Thi lấy đi. Rất nhiều người tức giận suy đoán, nhưng nhìn ra được họ rất hâm mộ Yên Hồng có được thần binh này. Trong lúc đó, chủ nhân của thần binh thì đã xuyên qua thông đạo thời không đi tới dưới Chúng Thần Sơn. Âu Dương nhìn Chúng Thần Sơn ẩn trong mây mù, trong lòng cảm thấy hơi căng thẳng. Âu Dương cười khổ lầm bầm: - Năm đó từng nói sẽ quay về càn quét nơi đây, xem ra lần này ta thất hứa. Nếu không bị tâm ma quấy phá, lấy thực lực của hắn thì lật trung Chúng Thần Sơn dễ như chơi. Nhưng hiện tại Âu Dương chỉ có sức mạnh Kim Tiên, dù tu luyện Phương pháp thánh chiến có sức chiến đấu vượt xa Kim Tiên bình thường nhưng không huy hoàng trực tiếp vượt cấp chiến đấu. Âu Dương nhìn đôi tay mình, thì thào: - Bây giờ ta đụng phải Tiên Đế thì sợ là chỉ có nước chạy trốn. Năm đó Âu Dương có thể dùng Linh Tiên chiến Kim Tiên, Kim Tiên chiến Tiên Đế, nhưng hiện tại hắn tối đa có thể thắng đỉnh Kim Tiên, muốn vượt một giai chiến đấu thì rất khó khăn. - Trước tiên mặc kệ đi, đám Tiểu Nhạc chắc đã đi tới Chúng Thần Điện, ta tìm họ lấy lại Thứ Kiêu Cung đã! Âu Dương biết lấy lại Thứ Kiêu Cung mới là việc cần ngay bây giờ, dù mọi thứ đều thay đổi nhưng hắn vững tin bất cứ lúc nào Thứ Kiêu Cung cũng nhận ra hắn. Âu Dương suy nghĩ thật lâu sau rốt cuộc vẫn bước chân vào cửa lớn Chúng Thần Điện. Lúc này có bốn đệ tử thủ sơn nghênh đón. Đệ tử Chúng Thần Điện rất có lễ độ nói: - Đây là sơn môn Chúng Thần Điện. Xin hỏi quý tính đại danh của các hạ? Âu Dương đối diện đám người này thầm buồn cười, họ làm vậy chẳng qua vì hắn có tu vi Kim Tiên, lúc trước Chúng Thần Điện cũng như vậy thì hắn cần gì trải qua nhiều cực khổ như thế. - Ta muốn tìm Bạch Hủ Minh Vạn Tiên Sơn! Âu Dương không nói thẳng tên, vung cánh tay, một mũi tên đỏ nho nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Âu Dương đưa mũi tên nhỏ cho một người dẫn đầu, nói: - Giao nó cho Bạch Hủ Minh liền biết ta là ai. - Cái này... Thấy Âu Dương không chịu nói tên, vẻ mặt đám người canh giữ có phần khó xử. Nếu như là trước kia có ai muốn tìm tam lưu Vạn Tiên Sơn chắc chắn họ sẽ xua đi ngay. Nhưng bây giờ Vạn Tiên Sơn không phải là tam lưu! Dạ Thiên cấp Tiên Đế đỉnh phong. Bạch Hủ Minh cấp Tiên Đế đỉnh phong. Lỗ Tu cấp Tiên Đế đỉnh phong, Tiểu Nhạc cấp Tiên Tôn, Lăng Túc cấp Tiên Đế đỉnh phong. Thậm chí Vệ Thi được gọi là chí cường giả Tiên Tôn cũng có quan hệ dây dưa với Vạn Tiên Sơn. Thời gian bảy ngàn năm qua Vạn Tiên Sơn từ thế lực tam lưu đã nhảy lên trình độ ảnh hưởng cả Chúng Thần Điện. Cho nên bây giờ không ai muốn đắc tội với người Vạn Tiên Sơn. Trước không nói Tiên Tôn Tiểu Nhạc điêu ngoa, chỉ nói mấy Tiên Đế đỉnh phong. Nghe nói mấy người kia đều có hy vọng trong ngàn năm bước vào Tiên Tôn. Một tòa sơn phong xuất hiện nhiều thiên tài như vậy, bắt mắt như vậy đủ để vượt qua chủ phong. Dưới loại tình huống này, mặc dù Vạn Tiên Sơn rất khiêm tốn nhưng không còn ai dám đối xử với Vạn Tiên Sơn giống như lúc trước. Đệ tử này liếc mắt nhìn Âu Dương một cái, cuối cùng quyết định hỗ trợ đi một chuyến: - Được rồi. Nếu đây thật sự là quý khách của Vạn Tiên Sơn, gã mà chậm trễ bị đệ tử Vạn Tiên Sơn đánh giết thì chỉ đành nhận mệnh. Chúng Thần Điện, trên Vạn Tiên Sơn, đám người Bạch Hủ Minh đang ngồi nghiên cứu một trận pháp. Trận pháp này là do Bạch Hủ Minh căn cứ tu vi của mấy người mà lập ra. Nếu tu thành thì uy lực trận pháp siêu nhiên, có thể tăng lực lượng mỗi người lên một đẳng cấp. Lỗ Tu nhìn Bạch Hủ Minh không ngừng xoay quanh, hỏi: - Sư huynh, có được không? Bạch Hủ Minh tỏ ra có chút đáng tiếc nói: - Vẫn không được. Trận pháp phòng ngự có dư nhưng tấn công không đủ. Ban đầu nghĩ ra trận pháp này ta đã tưởng dùng Thứ Kiêu Cung làm mắt trận. Nhưng hiện tại Thứ Kiêu Cung đi theo bên Vệ Thi, sợ là không thể như ý nguyện. Dù gì Thứ Kiêu Cung là thánh khí, báu vật đủ diệt Tiên Tôn. Lúc ở trong tay Âu Dương thì nó không lộ ra dấu vết, nhưng khi nó tách rời khỏi hắn, bản thân nó là Tiên Tôn siêu mạnh. Lý Vĩ bất đắc dĩ lắc đầu, nói: - Âu Dương thật khác với mọi người. Có lực lượng mạnh như vậy, nếu hắn chịu dùng lực lượng đó thì chắc đã không... Lăng Túc lên tiếng: - Ngươi không hiểu. Âu Dương không giống chúng ta. Chúng ta có thần binh đều sử dụng hết. Nhưng dù Âu Dương có bao nhiêu thần binh tốt hắn vẫn kiên trì một điểm, là lấy người làm gốc! Ở trong lòng Âu Dương vũ khí vĩnh viễn là vũ khí. Cho dù nó cường đại cỡ nào thì chỉ có thể đi theo con người. Nếu có một người bị vũ khí ảnh hưởng tinh thần thì vũ khí không cần tồn tại. Thứ Kiêu Cung mặc dù mạnh nhưng nó rốt cuộc chỉ là vũ khí. Âu Dương nhinf xa hơn chúng ta nhiều. Lăng Túc phân tích rất đúng với nỗi lòng của Âu Dương. Nhưng lòng Âu Dương không cường đại đến mức tự ngộ ra điều này. Dù gì hắn cũng là người xuyên qua. Từ nhỏ hắn đã xem rất nhiều tiểu thuyết. Hắn tham khảo mấy thứ đó. Tiểu Nhạc ngồi trên đùi Mục Uyển, mắng: - Nói quái quỷ gì nữa. Người đã chết rồi, bây giờ tình nhân sắp xuất giá. Ta mặc kệ các ngươi có đi hay không, dù sao mười ngày sau ta chắc chắn sẽ đánh tới tây bắc. Ta muốn xem truyền nhân thế gia ẩn thế gì đó mạnh cỡ nào, đánh đến cha hắn cũng không nhận ra!