Yêu Cung
Chương 102 : Âu Dương giảo hoạt
Ngày đăng: 23:59 19/04/20
- Quả nhiên đã tính toán tốt!
Mạch Thiên Nhai nhìn Âu Dương. Tên quái vật này thật sự khiến hắn có chút đau đầu. Ngày hôm nay nếu như tiếp chiến, hắn vẫn không nắm chắc có thể bắt được gia hỏa giảo hoạt này. Nhưng không tiếp chiến, chắc chắn Sở Tương Hợp sẽ không bỏ qua cho mình. Xem ra mình chỉ có thể làm bàn đạp cho tên tiểu tử này!
- Phó viện trưởng đại nhân cần chuẩn bị gì không?
Âu Dương mỉm cười nhìn Mạch Thiên Nhai. Thật ra so với Mạch Thiên Nhai hắn càng khẩn trương hơn. Tuy rằng sân trận chiến này là cả Đô Thành, nhưng dù sao cũng là đối mặt với một Lục Tiên am hiểu sử dụng kiếm linh và pháp thuật. Một khi làm không tốt chắc chắn sẽ bị vây khốn phải chịu thất bại. Cho nên ngày hôm nay hắn muốn đứng ở thế bất bại, nhất định phải phát huy chiến thuật đến mức lớn nhất. Chuyện này đối với hắn cũng được xem như là một loại khảo nghiệm!
- Không cần! Bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu!
Mạch Thiên Nhai nói xong, một đạo kiếm quang màu bạc đã từ mi tâm của hắn bay ra, lơ lửng phía trước người của hắn. Kiếm quang này cường đại hơn kiếm quang của Vương Phong Minh rất nhiều. Mạch Thiên Nhai không ngu ngốc giống như Vương Phong Minh, đi tách kiếm quang ra. Dù sao tách ra càng nhiều, kiếm quang càng yếu. Nếu vậy không bằng dùng hình dạng ban đầu của chính nó!
- Tốt!
Âu Dương mở miệng nói ra một chữ tốt, hắn đã từ trên cây nhảy xuống. Trong nháy mắt khi hắn vừa rơi xuống đất, cả người hắn đã biến mất!
Hiện tại Âu Dương đã rất quen thuộc với việc chui xuống đất di chuyển. Tuy rằng tốc hắn di chuyển dưới lòng đất không nhanh như Yêu Chiến Sĩ cao cấp, nhưng quan trọng chính là hắn ở dưới mặt đất thu liễm khí tức sẽ rất khó bị phát hiện!
Hắn không giống Yêu Chiến Sĩ bình thường sau khi yêu hóa, thân thể hóa thành yêu ma, toàn thân tràn ngập yêu khí. Hắn không cần hóa thân đã có thể có được sức chiến đấu cường đại. Đồng thời, hắn không cần yêu hóa, khí tức của hắn càng dễ che dấu.
Nhìn thấy mũi tên này, Lăng Trung Thiên nhất thời nhận ra ai đang khiêu khích Mạch Thiên Nhai! Hắn chẳng thể ngờ được, Âu Dương lại to gan như vậy. Vừa tới Đô Thành, liền quét mặt mũi hoàng tử thiên tài của Đại Vận Vương Phong Minh, chèn ép Lăng Hoa biệt viện. Hiện tại ngay cả phó viện trưởng Lăng Hoa biệt viện hắn cũng dám khiêu khích! Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy!
Đinh!
Mạch Thiên Nhai huy động kiếm quang màu bạc bên người. Một kiếm liền chặt đứt mũi tên bay tới. Tuy nhiên lần này hắn không lựa chọn tiếp tục đánh xuống mặt đất nữa! Mũi tên này đến từ một khu náo nhiệt. Âu Dương đoán chắc hắn không dám sử dụng kiếm quang đánh giết người bình thường!
- Hay cho tên tiểu tử giảo hoạt này!
Mạch Thiên Nhai đứng trên bầu trời cười khổ! Nếu như tiểu tử này còn làm như vậy, đúng là hắn chỉ có thể bị động phòng thủ!
- Âu Dương! Không cần dò xét nữa! Mũi tên tầm thường của ngươi căn bản không có cách nào đả thương được ta! Muốn thắng ta, ngươi phải xuất ra toàn lực của mình!
Mạch Thiên Nhai đứng trên bầu trời kêu to. Hắn không gọi còn may. Hiện tại, tất cả mọi người trong Đô Thành đều nghe rất rõ ràng. Lúc này cho dù bản thân Sở Tương Hợp đang ở trong hoàng cung cũng đã đi ra!
- Hay cho tên tiểu tử nhà ngươi! Ngay cả Mạch Thiên Nhai, ngươi cũng dám khiêu khích. Thực sự là to gan lớn mật!
Tuy Sở Tương Hợp nói như thế, nhưng với một tên cáo già như hắn tất nhiên hiểu rõ Âu Dương làm như vậy chắc chắn phải có mục đích gì. Hắn không thể nào tự cao tự đại không có chuyện gì lại đi khiêu khích Mạch Thiên Nhai!