Yêu Cung

Chương 11341100 : Một phần ba

Ngày đăng: 00:10 20/04/20


- Ta thề, chỉ cần chúng ta đi tới, sợ rằng chúng ta còn chưa kịp kêu tên Khâu Vân Bình đã bị đánh vỡ rồi! Các ngươi có thể kháng cự bao lâu?Âu Dương nhìn Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập đã toát mồ hôi lạnh, từ bộ dạng của hai người bọn họ là có minh bạch, cho dù bọn họ có thể kháng cự được một ngày một đêm, nhưng sau đó tuyệt đối không còn bất cứ lực tái chiến nào.- Như vậy làm sao đánh? Đây căn bản là phòng ngự vô địch! Nếu không Âu Dương ngươi xông lên trước mở phòng ngự tuyệt đối đi? Chúng ta đi sau nhặt xác cho ngươi?Ngụy Bỉnh Dập cũng xấu xa, lúc này đột nhiên nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy.- Đại ca, ta đi kháng cự một ngày một đêm phỏng chừng cũng không chết được, nhưng ngươi nghĩ Khâu Vân Bình là kẻ ngu si sao?Âu Dương liếc mắt nhìn Ngụy Bỉnh Dập.Mình tới đây là tàn sát! Không sai, là trắng trợn tàn sát, chỉ có điều lúc này đối tượng bị tàn sát lại biến thành mình mà thôi. Hơn nữa cho dù mình dựa vào linh hồn hỏa diễm có thể kháng cự một ngày một đêm, nhưng Khâu Vân Bình không phải kẻ ngu si. Âu Dương dám thề, chỉ cần hắn xông lên, bốn người của thiên đình sẽ vô liêm sỉ vừa đánh vừa dùng các loại đại chiêu ném vào mặt mình....Đúng! Đôi khi Âu Dương nguyện ý mạo hiểm. Âu Dương cũng xác thực từng nói kỳ tích chỉ có làm mới có thể sản sinh. Nhưng Âu Dương tuyệt đối không hy vọng có người dùng đại chiêu ném vào mặt mình. Loại cách làm ngu ngốc này Âu Dương tuyệt đối sẽ không làm.- Làm sao đây?Ngụy Bỉnh Dập có chút bối rối, lúc này bất luận là ba người thay phiên hay xông lên tập thể, hậu quả đều chỉ có một, đó chính là người ta không nói nhiều, dùng các loại đại chiêu ném lên mặt bọn họ.- Rút lui!Câu nói của Âu Dương khiến hai người đều phát mộng, đây là lời Âu Dương có thể nói sao? Đã tới đây rồi còn nói rút lui? Người này có phải là Âu Dương không? Nhưng hai người bọn họ cũng không ngẫm lại, hiện tại không rút lui cũng không còn cách nào....- Cũng đúng, chúng ta rút lui trước, ta không tin những pho tượng này có thể duy trì quá lâu, chúng ta chờ hơn một nghìn năm rồi trở lại!Bạch Tinh chẳng biết xấu hổ nói ra những lời vô nghĩa, bị Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập liếc mắt khinh bỉ.- Đại ca, ngươi có thể chờ được một nghìn năm, nhưng chúng ta không chờ được.Âu Dương toát mồ hôi, dù sao bất cứ lúc nào Thiên Vương cũng có thể sống lại. Một khi Thiên Vương sống lại, đến lúc đó chính Thiên Vương sẽ vọt tới nhà bọn họ ném đại chiêu vào mặt bọn họ, cho nên nhìn tình huống hiện tại, bọn họ hình như không có cách nào chạy trốn được khả năng bị đại chiêu ném vào mặt.- Chúng ta trở về Nam Tiên thành trước, hiện tại cường công căn bản không có khả năng.Âu Dương không sợ chết, nhưng Âu Dương không muốn chết, tạm thời hòa hoãn mới là vương đạo..Trên thiên đình, Khâu Vân Bình ngồi trên chiếc ghế đã từng thuộc về Thiên Vương, trên mặt hắn mang theo nụ cười âm hiểm nói:- Bày ra tứ phương trận là muốn tàn sát tất cả chúng ta sao! Nhưng bọn họ có dám đến?- Đại ca thực sự là hảo thủ đoạn!Lý Thu Linh giơ ngón tay cái về phía Khâu Vân Bình. Chiêu thức ấy của Khâu Vân Bình quá độc ác, chí ít theo hắn thấy đây là cục diện khó giải.Trăm vạn pho tượng, mỗi một pho tượng đều sở hữu lực lượng một kích tiện tay của cường giả tổ cấp! Đúng! Những pho tượng này không chống đỡ được bao lâu, nhưng chống đỡ một một năm rưỡi vẫn không có áp lực. Lúc đó Thiên Vương đã trở về, đến lúc đó đại cục của bọn họ đã định, thiên đình cũng có thể thuận lợi bảo trì.- Cách làm này của đại ca quả thực là tất sát, cho dù lực lượng của Âu Dương thông thiên cũng đừng hòng giữ mạng!Trên mặt Phiến công tử cũng mang theo nụ cười xấu xa. Chẳng phải có câu nói, chủ sao tớ vậy, có một đại ca hèn mọn, tất nhiên bọn họ cũng hèn mọn theo.- Đại ca, ta cảm thấy cách làm này có chút đê tiện!Đừng thấy Kim Chung Đồng Tử còn nhỏ, trên thực tế hắn là một người đàn ông thuần túy, là người duy nhất không tán thành cách làm này trong những người ở đây. Nhưng thật đáng tiếc, mọi người trực tiếp xem thường tồn tại của hắn, xem những lời hắn nói như vô nghĩa.Kim Chung Đồng Tử cũng biết, mặc dù cách làm này có chút đê tiện, nhưng cũng không có cách nào hay hơn, hắn chẳng qua là muốn phát phong tao. Nếu như lúc này kêu hắn một mình đi đối đầu với Âu Dương, hắn nhất định không đi, bởi vì hắn không phải kẻ ngu si.- Chúng ta đã bày trận, hiện tại xem Âu Dương làm sao phá trận. Muốn bắt được thiên đình ta, hắn còn quá non nớt, hiện tại hắn đã tới Thiên Nam, sợ rằng hôm nay đã biết. Nếu như hắn không thể giết chết chúng ta trước khi trận đại tuyết huyết sắc này dừng lại, như vậy khi trận đại tuyết này kết thúc, chúng ta có thể la lên ông trời đã vứt bỏ hắn, đến lúc đó chúng ta có đại thế nơi tay, còn cái gì đáng sợ!Khâu Vân Bình suy nghĩ thật sự chu đáo. Nếu như trước khi trận đại tuyết huyết sắc này dừng lại, Âu Dương không thể công phá thiên đình, như vậy thiên đình thực sự có thể dùng loại mượn cớ này nắm lại đại thế trong tay. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLThiên Nam, lúc này trong Nam Tiên thành đều đang lan truyền tin tức Âu Dương đã tới Thiên Nam, hơn nữa rất có thể đang ở trong Nam Tiên thành bọn họ.Thiên đình cũng phái người phóng xuất tin tức, nói Âu Dương đã bày ra tứ phương trận ở thiên đình, nhưng cuối cùng lại lựa chọn bỏ chạy, cái này cũng coi như là biến pháp đả kích Âu Dương.- Cha, bên ngoài nói Thần Tiễn đã tới thiên đình, nhưng không tấn công mà rút lui!Một hán tử trông thật thà chất phát kéo chiếc rèm cửa bằng da lên, sau đó mang theo phong tuyết từ ngoài cửa đi vào. Hắn nhìn thoáng qua phụ thân và ba người xa lạ ngồi cạnh bếp lò, trên mặt mang theo vẻ khó hiểu.- Hằng nhi, mau đến đây ra mắt ba vị khách nhân!Phụ thân Lý Hằng là Lý Long Nhi đứng dậy giới thiệu ba vị khách nhân cho nhi tử. Ba vị khách nhân này đương nhiên chính là bọn người Âu Dương, chỉ có điều lúc này ba người đều đã đổi tên.Nếu như bản thân Âu Dương hoặc bất cứ người nào trong ba người không đổi tên cũng được, nhưng hiện nay toàn bộ Nam Tiên thành đều đang nói Thần Tiễn đã đến Nam Tiên thành, bên cạnh hắn còn có hai đồng bọn khác. Nếu giới thiệu với người khác hắn là Âu Dương hay Ngụy Bỉnh Dập, Bạch Tinh, chỉ cần là người có chút thông minh cũng có thể minh bạch.- Tại hạ Thiệu Phong!Âu Dương rất vô sỉ đạo văn tên của Thiệu Phong.- Trát Khắc!Ngụy Bỉnh Dập cũng vô sỉ, trực tiếp đạo văn tên Trát Khắc, nhưng mỗi lần nói đến cái tên này Âu Dương đều muốn bật cười, bởi vì Ngụy Bỉnh Dập không có suy nghĩ sao? Hắn làm như vậy chẳng khác nào gián tiếp hạ bối phận của mình xuống.- Gia Cát Minh!Đây là tên Bạch Tinh chọn cho mình, Âu Dương rất vui mừng vì hắn không chọn tên Gia Cát Khổng Minh. Sau lại Âu Dương mới biết được, thì ra Trát Khắc đã kể cho Bạch Tinh câu chuyện Tam quốc, ngay từ đầu gia hỏa này đã muốn lấy tên là Gia Cát Khổng Minh, nhưng sau đó linh cơ của hắn khẽ động lại biến thành Gia Cát Minh.- Chào ba vị!Lý Hằng nhìn ba người này, trên mặt Âu Dương mang theo tiếu ý, vừa nhìn đã biết hàng lương dân. Trang phục của Bạch Tinh giống như một người săn bắn. Lúc này ba người đều đã cất vũ khí của mình, trên người cũng không có bất cứ ba động lực lượng nào, nhìn qua thực sự như ba người bình thường.Nếu như nói có người không bình thường chỉ sợ cũng chỉ có Ngụy Bỉnh Dập, trên người hắn vẫn phát ra khí phách cao quý. Nhưng điều này cũng không trách được Ngụy Bỉnh Dập, dù sao trong mắt Ngụy Bỉnh Dập, những con người này chính là kiến hôi. Kiến hôi có thể nói mấy câu với hắn đã xem là cực hạn, muốn kêu hắn biểu hiện giống như Âu Dương hoặc Bạch Tinh, hiển nhiên là chuyện không hiện thực. Cho nên Âu Dương và Bạch Tinh cũng không quá mức đi tính toán, dù sao để Ngụy Bỉnh Dập giả bộ làm lương dân ngược lại càng dễ lộ ra thân phận của hắn.- Cha, con vừa ra ngoài, bên ngoài đang bàn tán, nói Thần Tiễn Âu Dương đã đến thiên đình, nhưng không tấn công mà rút lui. Thiên đình đã phóng xuất tin tức nói trước khi đại tuyết dừng lại, bọn họ không thể công phá thiên đình!Lý Hằng nói cho phụ thân Lý Long Hưng chuyện hắn thăm dò được.- Ngươi cả ngày nhàn rỗi đi nghe ngóng những chuyện này làm gì, việc này không phải việc con người chúng ta có thể để ý, hơn nữa mấy năm nay thiên đình cũng không làm chuyện gì tốt, cuối cùng ai thắng ai thua cũng không có quan hệ gì đến con người chúng ta.Những lời này của Lý Long Nhi thật ra không sai, đại chiến giữa thiên đình và tiên giới liên quân căn bản không quan hệ đến con người. Con người vĩnh viễn là những người thuận theo thiên mệnh mà sống, kêu bọn họ nghịch thiên mà đi bọn họ vẫn không làm được.Đứng ở vị trí gì thì làm chuyện ở vị trí đó, đây là chuyện rất thường tình. Ngươi vĩnh viễn không thể hy vọng một phàm nhân đi cứu vớt thế giới, bởi vì chuyện đó tuyệt đối không hiện thực.Âu Dương cũng đã từng là một người đặc biệt bình thường, cho dù có thiên phú tiễn thuật không tồi, nhưng ở thời hiện đại Âu Dương căn bản là một người bình thường không thể bình thường hơn, nếu như không có huấn luyện viên Lưu Khải Hàng phát hiện ra thiên phú của hắn, sau đó phá lệ để hắn nhập học, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể là một tên côn đồ trong xã hội mà thôi.- Cha, không phải con hỏi thăm, khắp nơi bên ngoài đều đồn đại, con chỉ nghe thấy rồi về nói với cha thôi.Lý Hằng cũng biết phụ thân nói không sai, những chuyện này xác thực không phải chuyện một người bình thường như hắn có thể quản, việc hắn cần quan tâm là làm thế nào để lấp đầy bụng mới là vương đạo.- Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, đi nói với mẫu thân, làm thịt con heo ở hậu viện để chiêu đãi khác nhân.Lý Long Nhi quay sang phân phó nhi tử, sau đó cũng không để ý đến nhi tử có chút mất hứng, tiếp tục quay sang trò chuyện với đám người Âu Dương.- Tiểu tử này cả ngày không làm gì, chỉ muốn trở thành tiên nhân đi tới đi lui, ta cũng từng dẫn hắn tới một số môn phái, nhưng tiểu tử này hoàn toàn không có thiên tư, cuối cùng chỉ có thể làm một người bình thường mà thôi.Lý Long Nhi làm sao không muốn để nhi tử mình ngưu bức một chút, thế nhưng người muốn ngưu bức có rất nhiều, nhưng người thật sự làm được lại không nhiều.- Lão ca, ta nghe người ta nói thiên đình bố trí rất nhiều pho tượng, cho dù là Thần Tiễn cũng không thể làm gì những pho tượng này.Những lời này của Bạch Tinh thật ra có vài phần muốn lấy lại thanh danh cho Âu Dương, nhưng hắn vừa xuất khẩu lại nghe Lý Long Nhi nói:- Không phải chỉ là mấy tôn pho tượng thôi sao! Đánh nát là được!- Đánh nát!Nghe thấy câu này, trong mắt ba người Âu Dương đều sáng ngời, nhưng sau đó quang mang này lại trở nên lờ mờ! Nếu như chỉ có một hai pho tượng, ba người có thể dùng một loại phương thức cấp tốc xông lên, triệt để hủy hoại trước khi pho tượng mở ra, nhưng số lượng pho tượng rất nhiều, cho dù tốc độ của bọn họ cực nhanh, nhiều nhất cũng chỉ có cơ hội mỗi người một kích, nhiều nhất cũng chỉ hủy hoại được một phần ba pho tượng, số pho tượng còn lại vẫn có thể đánh bọn họ nát như cám!- Lão ca không biết, số lượng pho tượng này rất nhiều, hơn nữa phòng vệ của thiên đình không cần phải nói, cho dù là mũi tên của Thần Tiễn cũng đừng mơ tưởng phá vỡ phòng vệ của thiên đình, chỉ có cận chiến mới có thể xuất thủ, mà dưới tình huống cận chiến cho dù là Thần Tiễn nhiều nhất cũng chỉ có thể hủy hoại một phần ba pho tượng mà thôi, cho nên chuyện này hầu như là một cục diện khó giải!Bạch Tinh bất đắc dĩ thở dài một hơi.- Làm sao chỉ có thể đánh nát một phần ba? Không phải nói mũi tên của Thần Tiễn có thể hủy diệt một phương thế giới sao?Lý Long Nhi hiển nhiên không minh bạch cái gì là thế giới cực hạn. Lực lượng của Âu Dương quả thật rất mạnh, nhưng tiên giới cũng có lực lượng cực hạn, khi lực lượng phát ra đạt đến cực hạn của thế giới, sẽ trực tiếp bị đưa vào trong ngoại vực, cho nên lực lượng bọn họ có thể phát huy ra chỉ có thể hủy hoại một phần ba pho tượng mà thôi...Làm sao chỉ có thể đánh nát một phần ba! Những lời này của Lý Long Nhi thực sự rất thích hợp.Nếu như là một tu luyện giả nhất định sẽ không nói như vậy, dù sao thế giới cực hạn có ý tứ gì, tất cả tu luyện giả đương nhiên đều biết, duy độc có phàm nhân là không thể minh bạch thế giới cực hạn có ý tứ gì.Nhưng cũng chính vì như vậy, Âu Dương mới có thể lấp lánh ánh mắt, cũng chính vì câu nói này của Lý Long Nhi, trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện một kế hoạch hoàn toàn mới.- Hắc hắc! Khâu Vân Bình, bất luận ngươi vô sỉ như thế nào, ngươi rút cuộc vẫn là một tu luyện giả, vẫn bị thế giới cực hạn lừa gạt!Âu Dương thầm cười ha ha. Không sai, nếu như không phải vô tình trò chuyện với Lý Long Nhi, có thể Âu Dương vĩnh viễn cũng sẽ không nghĩ đến đạo lý đơn giản như vậy.Ngụy Bỉnh Dập và Bạch Tinh nhìn bộ dạng như có tính toán của Âu Dương cũng có chút không rõ. Hai người bọn họ hiển nhiên không nghĩ như Âu Dương, khi bọn họ nghe thấy câu nói của Lý Long Nhi, suy nghĩ đầu tiên chính là Lý Long Nhi quá vô tri.Trong mắt Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập, con người chính là kiến hôi, hai người đương nhiên sẽ không đi suy nghĩ câu nói của kiến hôi. Cho nên bọn họ cũng không rõ rốt cuộc Âu Dương đã nghĩ ra cái gì.Tiếp theo Âu Dương cũng không quan tâm đến dáng vẻ lo lắng của hai người kia, vui vẻ nói chuyện phiếm với Lý Long Nhi. Không lâu sau, nhi tử Lý Hằng của Lý Long Nhi bưng tới một tô thịt heo thơm ngon. Khi nhìn thấy tô thịt này, Âu Dương có thể nói là vô cùng đói bụng. Nếu nói về nấu ăn ngon vẫn phải nói con người, dù sao ở tiên giới, tuyệt đại đa số tiên nhân bình thường đều không cần ăn gì, nhiều nhất chỉ là buồn chán uống chút rượu mà thôi, cho nên ở phương diện nấu ăn, tiên nhân vĩnh viễn không thể nào so sánh với con người.Âu Dương cầm lấy bộ đồ ăn bên cạnh bắt đầu ăn ngấu nghiến. Còn Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập chỉ ăn một ít. Hai người bọn họ vốn là dân bản địa ở tiên giới, rất hiển nhiên không quen ăn thứ này, vì vậy hai người ăn rất ít.