Yêu Cung

Chương 125 : Đại vận bị tiêu diệt toàn đoàn

Ngày đăng: 23:59 19/04/20




Nhưng giờ này phút này Âu Dương có thể rời khỏi sao? Lục Tiên che kín bầu trời. Trong lòng đất nhất định có Yêu Chiến Sĩ mai phục. Bất kể Âu Dương chui xuống đất hay bay lên trời đều chỉ có một con đường chết.



- Đi? Các ngươi cảm thấy các ngươi còn có thể đi sao?



Không biết Trịnh Đan Đằng từ đâu hóa thành một mảnh sương mù bay vào không trung. Lúc này hắn có vẻ cao cao tại thượng. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



- Đúng vậy! Một đám tim nhỏ kia, các ngươi làm sao có thể đi được.



Phấn Tú với giọng điệu nương nương cũng bay người lên không trung.



- Âu Dương, không phải ngươi rất trâu bò sao? Ngày hôm nay ta để ngươi nhìn từng thủ hạ của ngươi chết ở trước mặt ngươi!



Trịnh Đan Đằng hiện thân. Hắn lộ vẻ dữ tợn nhìn Âu Dương nói.



- Làm người tốt nhất không nên làm quá tuyệt!



Âu Dương nhìn đám đội viên của mình. Giờ này phút này tất cả đội viên của hắn đã bị mê hoặc liên tục nói năng lực đều đã mất. Mỗi người giống như con rối. Rõ ràng bọn họ đã bị Huyễn Thuật Sư khống chế!



- Ha ha ha ha! Không phải ngươi có Chân Thực Chi Nhãn sao? Không phải ngươi có thể không thèm để ý tới huyễn thuật sao? Hiện tại ta cho ngươi thấy Huyễn Thuật Sư giết người như thế nào!



Ngón tay Trịnh Đan Đằng chỉ về về phía một thủ hạ của Âu Dương. Sau đó người này bỗng nhiên yêu hóa. Trong nháy mắt hắn liền biến thành một yêu ma với làn da màu xanh lá. Hiện tại người này đã hoàn toàn bị khống chế. Hắn biết động tác của mình, lại không khống chế được mình.



- Chết đi!
Mạch Thiên Nhai nhìn tin tức bên trên lệnh bài. Lúc này toàn bộ tin tức của mười hai đội viên Đại Vận đều biến mất. Đây không phải là tin tức tốt. Nhưng cũng may đến nay mới chỉ có ba tin tức về sinh mệnh. Nói cách khác Đại Vận còn có chín người sống sót.



- Lại có người chết!



Lại là những tiếng tít tít truyền đến. Tiếp theo ba đạo khí tức sinh mệnh của Đại Vận lại biến mất! Trong chốc lát, mười hai người đã biến mất sáu người, Lăng Trung Thiên cảm giác trong lòng mình bỗng nhiên tê dại. Hắn đột nhiên cảm giác trời đất quay cuồng.



- Lẽ nào Âu Dương đã thất bại? Lẽ nào Đại Vận sẽ bị tiêu diệt?



Vào lúc này không ai có thể trả lời vấn đề này. Bởi vì lúc này giờ phút này, bên trong Tỏa Yêu Tháp, một người Âu Dương chắn ở trước năm người còn lại. Trịnh Đan Đằng giống như một con chó điên, không ngừng chỉ huy đội viên của Âu Dương tự giết lẫn nhau. Trong thoáng chốc ngắn ngủi đã có sáu người chết.



- Trịnh ca ca, ngươi thật thích đùa! Tuy nhiên ta nghe người ta nói Âu Dương thật sự rất lợi hại. Không biết hắn có thể một đánh năm người hay không?



Phấn Tú cũng là một ác ma từ trong xương trong tủy. Tuy nhiên lời nói của hắn lại hợp với tâm ý của con chó điên Trịnh Đan Đằng kia!



- Ha ha ha! Đúng vậy! Đánh năm. Cuối cùng để xem ngươi giết hết đội viên của mình, hay là bọn họ giết chết đội trưởng ngươi, sau đó tự giết hại lẫn nhau đây? Ta thật chờ mong được nhìn thấy!



Hai mắt Trịnh Đan Đằng nhìn chằm chằm vào Âu Dương. Hắn thấy Âu Dương tức giận tới mức toàn thân run rẩy, trong lòng bất chợt càng thêm hưng phấn.



- Trịnh Đan Đằng! Tên tiểu nhân này! Cho dù Âu Dương ta chết cũng không chết trong tay tên tiểu nhân nhà ngươi!



Âu Dương quát to một tiếng, sau đó hắn liền nắm lấy năm người phía sau. Trước khi bọn họ hoàn toàn bị khống chế, Âu Dương trực tiếp ném năm người bọn họ vào một thông đạo tối đen cách bọn họ chưa đầy mười mét!