Yêu Cung

Chương 153 : Trọng địa của quân bộ

Ngày đăng: 23:59 19/04/20




Nhưng bây giờ cửa hàng rèn Hồng Xương lại sửa lại tên thành quân bộ Đại Vận. Tất nhiên không ai biết rõ sự tình.



- Vị đại ca này, ta muốn hỏi một chút, phân bộ 31 là có ý gì?



Âu Dương tùy ý kéo một người đi ngang qua đường hỏi. Theo hắn nghĩ, nếu như nơi này từng phát sinh chuyện gì trọng đại, vậy người trong thành này phải biết mới đúng.



- Không rõ, không rõ!



Nhưng Âu Dương cũng không nhận được đáp án như mong muốn. Người này nghe thấy bị hỏi đến phân bộ 31, lập tức giống như tránh ôn thần, vội vàng quay đầu lách người đi.



- Ha ha, xem ra sự tình không đơn giản!



Lam Thông ở một bên hé miệng nói. Chỉ cần nhìn phản ứng của người này, hắn đã biết, trong này hẳn có rất nhiều chuyện.



- Xem ra sự tình không thuận lợi như chúng ta đã tưởng! Lưu Hồng Xương từng nói với ta, hắn và Vương Phong Minh có chút mâu thuẫn. Hắn sợ nhất chính là Vương Phong Minh mượn lực lượng của hoàng gia ép nhà hắn. Nhưng quân bộ không phải thuộc về sự quản lý của Lăng Thiên sao? Vậy tại sao hiện tại nơi này lại có chiêu bài như vậy?



- Nếu quả thật chính là quân bộ gây ra, như vậy ta dám cam đoan, phía sau còn có rất nhiều chuyện khiến ngươi phải giật mình.



Lam Thông vẫn mỉm cười. Với sự khôn khéo của hắn, hắn đã đoán được một cách đại khái. Lam Thông biết Vương Viễn. Tuy rằng năm đó thời điểm Lam Thông còn ở Đại Vận thời gian Vương Viễn vừa mới đăng cơ. Nhưng đối với một đế vương không có tiền đồ này, Lam Thông vẫn có một chút ấn tượng.



Lăng gia chưởng quản quân bộ mấy đời, trước sau tay cầm binh quyền của Đại Vận. Lăng gia không hề có suy nghĩ phản bội giống như Lý gia ở Tây Kỳ. bọn họ hoàn toàn trung thành với Đại Vận. Chỉ có điều trong mắt của Vương Viễn, tất cả đều không vượt qua được hoàng quyền. Như vậy xem ra sớm muộn cũng sẽ có chuyện.




Thoáng nhìn về phía mấy tên binh sĩ kia, rất rõ ràng mấy tên binh sĩ này không có kẻ nào ngốc! Tuy Lam Thông ăn mặc bình thường, hình dạng cũng rất bình thường, nhưng trên người hắn có khí thế không tầm thường. Đối với những binh sĩ đã từng chém giết trên chiến trường như bọn họ, vẫn có thể cảm giác được. Bọn họ không thể nào ngốc tới mức chủ động khiêu khích Lam Thông.



Sau khi Âu Dương lôi kéo Lam Thông, hai người liền rời đi. Âu Dương biết, rất nhiều chuyện, đám tiểu vệ binh này căn bản không thể nào hiểu rõ. Muốn biết tin tức cụ thể, hắn chỉ có thể đi hỏi thăm ở những chỗ khác.



Cái này gọi là, tới bất kỳ chỗ nào, hỏi thăm tin tức tại quán rượu tửu lâu khẳng định đều là tốt nhất. Sau khi lôi kéo Lam Thông, Âu Dương tùy tiện vào một nhà quán rượu nhìn có quy mô tương đối lớn.



Sau khi đặt một phòng đơn, hai người tùy tiện gọi một bàn ăn có giá trị không nhỏ. Sau đó Âu Dương liền lấy từ trong ngực ra một miếng kim tệ nhẹ nhàng đặt ở trên bàn.



Nhìn thấy động tác này của Âu Dương, ánh mắt của hai tiểu nhị phụ trách đón tiếp chợt sáng lên. Bọn họ làm tại quán rượu lâu như vậy. Thật ra có rất nhiều người khách tới không phải vì ăn cơm. Giống như Âu Dương và Lam Thông, bọn họ vừa tiến vào liền gọi một phòng tốt nhất, gọi một bàn ăn đối với hai người mà nói căn bản không thể nào ăn được hết, tiểu nhị liền biết hai người có ý không ở trong lời.



- Khách quan cần gì xin cứ việc phân phó. Tiểu nhân tự nhận vẫn được xem là hiểu rõ một vài biến hóa trong Đô Thành...



Tiểu nhị vừa nói vừa liếc miếng kim tệ trên bàn. Đối với chuyện ngày hôm nay có thể gặp được người khác trực tiếp khen thưởng bằng kim tệ, tiểu nhị này vẫn có chút kích động!



Một năm tiền lương của hắn mới được bao nhiêu? Lần này nếu như có thể khiến hai vị đại gia vui vẻ, như vậy khen thưởng lần này đã tương đương với thu nhập nửa năm của hắn. Nếu như lúc này tiểu nhị không vui mới là lạ!



Âu Dương lại cầm kim tệ trong tay đặt trên bàn, mở miệng nói:



- Mấy năm qua Đại Vận đã xảy ra những chuyện trọng đại gì, ngươi nói cho ta nghe một chút!