Yêu Cung
Chương 239 : Yêu binh tổn thương
Ngày đăng: 00:00 20/04/20
Chỉ cần phát hiện đội ngũ của Vạn Tiên Sơn, trực tiếp không nói nhiều, tiến lên động thủ. Mặc dù đây đã là quy tắc của nơi chôn xương, thế nhưng chuyện này cũng khiến một đám đệ tử Vạn Tiên Sơn phải tạm thời rời khỏi nơi chôn xương.
- Thời Phong! Đều là chuyện tốt do ngươi làm ra. Bây giờ thì tốt rồi. Nơi chôn xương chỉ còn lại một đội ngũ Vạn Tiên Sơn chúng ta. Ngươi nói cho ta biết, tiếp theo chúng ta có phải cũng nên rút lui hay không?
Miêu Vận Tiến trừng mắt liếc nhìn Thời Phong. Mấy chữđánh đâu thắng đó, không gì cản nổi của tiểu tử này đã dẫn động phong vân tám phương. Hiện nay trong nơi chôn xương, bọn họ chưa đến mức nửa bước khó đi, nhưng chí ít không thể quét ngang thiên quân như lúc đầu. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
- Cũng không thể trách Thời Phong. Cho dù không để lại mấy chữđó, những người đó cũng sẽ nghĩđến chúng ta. Chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi.
Thật ra Lữ Phong rất muốn rời khỏi nơi này. Chỉ có điều suy nghĩ của Lữ Phong cũng rất chính xác. Khí thế quét ngang của Vạn Tiên Sơn ai cũng biết. Mặc dù không đến mức đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nhưng không bao lâu nữa cũng sẽ xuất hiện cục diện này.
Chẳng qua chuyện này cũng hơi có chút chênh lệch so với dựđoán của Lữ Phong. Dù sao còn có hơn hai mươi ngày nữa là đến thời khắc nơi chôn xương diễn ra thú triều. Hắn vốn còn dựđịnh hung hăng vơ vét trong thời gian thú triều. Hiện tại xem ra hi vọng này có chút xa vời.
Có quỷ mới biết nếu lúc này bọn họ lộ diện, có thể trở thành mục tiêu cho mọi người tấn công hay không?
- Kỳ thực những thiên tài này dũng mãnh tiến vào nơi chôn xương cũng không phải là chuyện xấu. Cho dù bọn họ cường thế, nhưng chúng ta cũng không phải không thể tiêu diệt được.
Âu Dương nãy giờ vẫn im lặng bỗng nhiên mở miệng nói.
Thiên tài, Âu Dương cũng không cho rằng thiên tài là kẻ tài trí hơn người. Nhưng hắn nghĩ như vậy, không có nghĩa là những người khác cũng nghĩ như vậy. Tại sao bọn họ lại tiến vào Nơi chôn xương? Bởi vì bọn họ không phải là thiên tài. Bọn họ cảm thấy bản thân kém hơn thiên tài một chút. Nhưng trên thực tế Âu Dương biết được, đoàn đội của bọn họ không hề thua kém bất cứđoàn đội thiên tài nào.
- Đây đều là đoàn đội do tinh anh cửu giai của các tông phái tạo thành. Bất luận là công pháp hay đan dược đều mạnh hơn chúng ta...
Thật ra Lữ Phong cũng không quá e ngại những đoàn thiên tài này. Chẳng qua trước khi chưa có tin tức chính xác, hắn vẫn lựa chọn ẩn nấp.
Nhưng bọn họ có tư cách tìm Tu Phục Tông Sư sao? Muốn tìm Tu Phục Đại Sư chữa trị cho yêu binh đã khó như lên trời. Tìm Tu Phục Tông Sư đó là độc quyền của rất ít thiên tài. Bọn họ căn bản không đủ tư cách tìm kiếm.
- Không sao.
Tiểu Thất cười ha ha nói. Dáng vẻ ngại ngùng hoàn toàn không giống với lúc hắn chiến đấu trong biển máu.
- Tiểu Thất! Còn không có chuyện gì nữa sao? Đại chiến lần trước hình như ngươi còn không dùng tới yêu binh!
Một gã Yêu Chiến có vẻ lớn tuổi hơn trách cứđội hữu của mình.
- Hắc hắc...
Tiểu Thất cười hắc hắc, thế nhưng trong mắt hắn lại mang theo vài phần khổ sắc.
- Lấy yêu binh của ngươi ra cho ta xem!
Lữ Phong nhướng mày. Hình như hắn đã dự cảm được điều gì. Hắn quay sang nói với Tiểu Thất.
- Không... Không có việc gì. Yêu binh của ta chỉ bị tổn hao một chút. Đợi một thời gian nữa ra ngoài chữa trị là được.
Dáng vẻ của Tiểu Thất có chút bối rối. Nhưng vẻ bối rối của hắn lại khiến mọi người càng thêm căng thẳng.