Yêu Cung
Chương 267 : Lộ phí về nhà (2)
Ngày đăng: 00:01 20/04/20
Quả nhiên, mặc dù mũi tên có tốc độ cực nhanh, thế nhưng lại cực kỳ không hợp lẽ thường, mũi tên này đừng nói là tới gần, cách mục tiêu chưa đến mười thước là xem như thành công rồi.
Tên Yêu Chiến Sĩ kia phảng phất cũng biết nắm bắt của mình đối với cung tiễn có chút thấp kém, hắn nhảy lấy đà theo sát phía sau Lục Tiên, bắt đầu điên cuồng truy kích, trong thành trì trừ phi là tuyệt thế cường giả, bằng không đều bị cấm chế phi hành, cho nên tên Lục Tiên này chỉ có thể dựa vào kiếm linh kéo thân thể đi vội trên mặt đất.
Trên mặt đất tốc độ của Yêu Chiến Sĩ tuyệt đối ở trên Lục Tiên, nhưng nơi này gần cửa thành, tên Lục Tiên lập lòe mấy cái đã chạy ra khỏi thành trì, sau đó lẩn vào kiếm quang trực tiếp phóng lên cao.
Yêu Chiến Sĩ nhìn Lục Tiên bay lên trời, biểu thị khổ não, lúc này hắn có chút hối hận vì mình đã dùng đoản cung khai tiễn, nếu như không phải mình bắn mũi tên đó, tuyệt đối có thể bắt được Lục Tiên trước khi hắn ra khỏi thành.
Khi hắn đang hối hận thì Âu Dương trực tiếp không biết nói gì... Một Lục Tiên chạy trốn, một Yêu Cung Thủ truy kích, mà Yêu Cung Thủ này lại truy đuổi như chó điên, lẽ nào cây cung trong tay ngươi chỉ là vật trang trí? Nếu như đổi thành là mình, Lục Tiên này có thể chạy ra hai trăm thước đã xem như tổ tông hắn tích đức.
- Tài bắn cung kém cỏi như vậy mà cũng dám yêu hóa cung tiễn, thực cho rằng mình là thiên phú dị bẩm sao. . .
Một trận thanh âm trào phúng xuất hiện bên cạnh Âu Dương, Âu Dương quay đầu nhìn lại, lúc này mấy tên Yêu Cung Thủ khác đang hội tụ lại một chỗ, dùng nhãn thần trào phúng nhìn tên gia hỏa yêu hóa đoản cung.
Lắc đầu, Âu Dương đã không còn hứng thú với đám người này, hắn kéo một gã Lục Tiên đi ngang qua khách khí hỏi:
- Vị đại ca, tiểu đệ mới đến Bắc Thiên Thành, muốn hỏi một chút, trận đồ truyền tống ở nơi nào?
- Truyền tống trận đồ?
Lục Tiên bị kéo lại nhìn Âu Dương, sau khi quan sát Âu Dương một phen, lặng lẽ lắc đầu nói:
- Ở trung tâm thành thị, nhưng ta khuyên các hạ không nên để ý đến truyền tống trận đồ, nếu như muốn đến chỗ nào, tốt nhất vẫn nên dùng hai chân mà đi.
Sau khi đến gần, Âu Dương nhìn thấy trên tay những người này đang cầm linh đan, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười.
Linh đan? Linh đan đối với người khác mà nói là thứ tốt, bởi vì rất nhiều người có thể dùng linh đan trùng kích cảnh giới, thế nhưng đối với Âu Dương căn bản lại không khác gì rác rưởi.
Có tông phái thật tốt, hàng năm có thể cố định lĩnh một ít, người không có tông phái, liều mạng sống một năm có thể có được bao nhiêu linh đan?
- Linh đan? Linh đan có đáng giá bằng tu phục thuật không?
Âu Dương mỉm cười xoay người rời đi, nơi nào có người nơi đó sẽ có tu luyện giả, nơi có tu luyện giả sẽ cần Tu Phục Sư, mình nắm giữ tu phục thuật, đến bất cứ nơi nào cũng là lão gia, linh đan gì đó đối với Âu Dương mà nói không khác gì mây bay. . .
Đi dạo quanh Bắc Thiên Thành một vòng, Âu Dương rốt cuộc lôi kéo được một gã Yêu Chiến Sĩ biết về Tu Phục Sư.
- Ngươi muốn tìm Tu Phục Sư?
Tên Yêu Chiến Sĩ chăm chú quan sát Âu Dương hồi lâu, nhãn thần giống như đang nhìn một đứa trẻ đáng thương. Trong mắt hắn, Âu Dương có lẽ là người có yêu binh tổn hao muốn tìm Tu Phục Sư chữa trị.
- Đúng vậy, không biết vị đại ca có biết nơi nào trong Bắc Thiên Thành có thể chữa trị yêu binh hay không?
Âu Dương rất chờ mong nhìn người này.
Thân là một Tu Phục Sư, Âu Dương tuyệt đối không thể bày hàng chữa trị yêu binh cho người khác trên đường cái, cho dù hắn dám làm như vậy, cũng không có ai dám để hắn chữa.