Yêu Cung

Chương 25 : Tàn quân

Ngày đăng: 23:58 19/04/20




Âu Dương đã khiến hắn được mở mang kiến thức. Mũi tên của Âu Dương không chỉ chuẩn, hơn nữa lực lượng cũng khiến người ta khó có thể tin nổi! Hắn vẫn dùng mũi tên của mình giết từng người trong chiến trận khiên tròn, mở lối đi cho trung đội số 7!



Ầm...



Trung đội số 7 tạo thành chiến trận hình nón xông vào bên trong lỗ hổng này. Chiến trận khiên tròn căn bản không ngờ được lại có biến động này xuất hiện. Lúc này trung đội số 7 lập tức vọt vào chỗ hổng quấy nhiễu bước tiến của toàn chiến trận. Không có chỉ huy, tất cả binh sĩ đều mê man. Bọn họ không biết tiếp theo nên làm thế nào.



- Giết!



Lăng Túc xông lên trước. Lúc này hắn lại hóa thân thành ác lang! Hung hăng xông tới tàn sát những tên địch đang mờ mịt không biết phải làm sao!



Vèo... Vèo... Vèo... Vèo...



Bốn mũi tên lại bay tới. Lỗ hổng bị trung đội số 7 mở ra, còn chưa kịp khôi phục điều chỉnh đã lại bị bắn chết thêm bốn người. Trong lúc nhất thời chiến trận khiên tròn hoàn toàn bị phá vỡ. Những binh sĩ này không còn mờ mịt nữa. Bọn họ biết bọn họ đã xong rồi! Không có chiến trận khiên tròn, khi đối mặt với kỵ binh bọn họ chỉ có thể bị tàn sát. Cho nên điều bọn họ nghĩ đến trước tiên chính là chạy trốn!



- Giết! Không để lại một người!



Lăng Túc chính là mũi nhọn của chiến trận hình nón. Hắn đi tới đâu, đám binh sĩ giống như gốc rạ liên tục ngã xuống! Ba mươi tên kỵ sĩ theo sát phía sau Lăng Túc. Bọn họ vừa hộ tống Lăng Túc, vừa hóa thân thành ác lang. Lúc này bọn họ không ngừng vung trường đao trong tay lên chém những binh sĩ ngoại trừ chạy trối chết ra không hề để ý tới người khác!




Vương Mông không để ý đến Lăng Túc. Hiện tại con mắt của hắn đang không ngừng lướt qua những kỵ sĩ quân đoàn Đao Nhọn đang thu thập chiến lợi phẩm. Nhưng hắn đếm tới đếm lui vẫn chỉ có ba mươi mốt người. Vương Mông biết, chung quanh đây nhất định còn có người thứ ba mươi hai đang ẩn nấp. Chính là Thần Xạ Thủ dùng kỹ thuật bắn cung có thể nói Thần Kỹ thống trị cả cuộc chiến.



- Người đâu?



Vương Mông không tìm thấy bóng dáng của Âu Dương, chỉ đành đưa mắt nhìn Lăng Túc. Hiện tại hắn rất muốn biết, người này rốt cuộc là ai.



- Người nào?



Đương nhiên Lăng Túc biết Vương Mông hỏi ai, nhưng hiện tại hắn muốn trêu Vương Mông một chút. Gia hoả này bình thường điên cuồng không biên giới. Hiện tại Lăng Túc nắm được cơ hội như vậy, sao có thể không trêu trọc hắn được?



- Lăng Túc, từ đâu ngươi có được Thần Xạ Thủ cường đại như thế? Chẳng lẽ là...



Tất nhiên Vương Mông có về biết thân phận của Lăng Túc. Hắn bắt đầu nghi ngờ có phải Lăng Túc từ nhận được Thần Xạ Thủ từ chỗ đại nguyên soái Lăng Trung Thiên hay không. Đối với Vương Mông mà nói, đây mới là đáp án khiến hắn thỏa mãn nhất. Nếu quả thực là đáp án này, Vương Mông cũng có chút khinh bỉ Lăng Túc.



- Nghĩ gì thế! Đây là nhân tài ta tình cờ phát hiện được. Lăng Túc ta là người thế nào các ngươi còn không rõ hay sao?