Yêu Cung
Chương 284 : Hi vọng, mười năm chờ đợi (1)
Ngày đăng: 00:01 20/04/20
Bạch Hủ Minh hung ác, đại thủ lại đè xuống, trong nháy mắt năm tòa tiên sơn ngay cả người ở trên đó đều biến mất toàn bộ.
Đúng vậy, xác thực là biến mất, bọn họ bị Bạch Hủ Minh trực tiếp gạt bỏ, đưa vào hư vô, kể cả một chút linh hồn cũng không lưu lại trên thế giới này.
Đại thủ màu đen làm xong tất cả những chuyện này, bỗng nhiên vung xuống mặt đất, không ai nhìn thấy, Âu Dương sớm đã hôn mê bất tỉnh đã bị đại thủ màu đen bàn cuồn cuộn nổi lên mây mù bao vây, biến mất trên thiên khong...
Lục phong bị phá hủy, Chỉ Thủ Che Thiên của Bạch Hủ Minh lay động tất cả cao tầng của Vạn Tiên Sơn.
- Chiến đế Bạch Hủ Minh, tám trăm năm trước nghe đồn là thiên hạ vô địch, tám trăm năm sau hắn còn trở nên mạnh hơn. Ở Âm Vân Phong, ngay cả linh nguyên cũng không có, tại sao hắn có thể cường đại như vậy?
Trên Thông Thiên Phong, một trưởng lão mặc hắc y, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn sáu tòa sơn phong biến mất vào hư không.
- Không biết nhưng ta dám nói, uy lực của chiến đế không thể dao động, với sức mạnh của một mình hắn đủ để gạt bỏ bất cứ Đại Đế nào trong Chân Linh Giới.
Mục Uyển được xem là người có cơ hội tiến vào Đại Đế trong trăm năm nhất, nhưng khi nàng nhìn thấy độc thủ màu đen đáng sợ che khuất bầu trời, phá nát sáu tòa sơn phong, ngay cả tông chủ cách Đại Đế đỉnh phong chỉ còn một bước cũng bị một chiêu đập cho thổ huyết, nàng thật sự chấn kinh.
- Đây là lực lượng gì? Lẽ nào Bạch Hủ Minh muốn Phi Tiên ?
Có người nghi vấn, nhưng chỉ có Phi Tiên mới có thể sở hữu lực lượng cường đại như vậy.
- Không biết, nhưng vừa rồi khi tâm thần của ta bay đến Vân Vụ Phong, cảm giác được Vĩnh Sinh và Bất Khuất ý chí, có lẽ Chiến Đế đã lĩnh ngộ được vĩnh sinh và bất khuất, cách tứ cảnh hóa thân Phi Tiên trong truyền thuyết chỉ còn hai bước cuối cùng.
Trước kia tất cả mọi người đều biết sự ưu tú của Bạch Hủ Minh, nhưng cuối cùng trước khi sư phụ ra đi lại giao chưởng tông cự bảo Vạn Sơn ấn của Vạn Tiên Sơn vào tay hắn, truyền cho hắn bí mật lớn nhất của Vạn Tiên Sơn, cũng chính là bí mật của sơn linh Vạn Tiên Sơn.
Lỗ Tu há mồm, một khối tiểu ấn từ trong miệng hắn bay ra, đó chính là Vạn Sơn ấn được hắn phong ấn trong kiếm linh. Hắn đặt Vạn Sơn ấn trước mặt Bạch Hủ Minh nói:
- Sư huynh, nếu như ngươi thực sự cảm thấy ta làm không tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy Vạn Sơn ấn đi, ta sớm đã chán ngán địa vị tông chủ chết tiệt này rồi.
Cho dù Lỗ Tu đã trở thành Đại Đế nhiều năm, cho dù hắn đã làm tông chủ Vạn Tiên Sơn vô số năm, trước mặt Bạch Hủ Minh, hắn vẫn giống như một đứa trẻ đang giận dỗi.
Nhưng khi hắn đặt Vạn Sơn ấn trước mặt Bạch Hủ Minh, Bạch Hủ Minh lại chỉ nhẹ nhàng vuốt ve Vạn Sơn ấn, sau đó cầm Vạn Sơn ấn giao cho Lỗ Tu nói:
- Cầm đi, cho dù người khắp thiên hạ phản đối ngươi làm tông chủ, sư huynh cũng là người cuối cùng ủng hộ ngươi.
- Sư huynh...
Nghe Bạch Hủ Minh nói, Lỗ Tu biết Bạch Hủ Minh không thay đổi, nhưng hắn vẫn không hiểu.
- Đừng suy nghĩ nữa, Bạch Hủ Minh ta chưa từng thay đổi, tám trăm năm lánh xa bụi trần, ta đã không còn tâm tư tranh hùng thiên hạ, ta chỉ là muốn nhìn Vạn Tiên Sơn ngày càng tốt hơn.
Bạch Hủ Minh nói ra suy nghĩ trong lòng hắn.