Yêu Cung
Chương 317 : Đánh cược
Ngày đăng: 00:01 20/04/20
- Âu Dương. . .
Trương Uân đương nhiên biết Âu Dương là ai, thân là Tu Phục Tông Sư, mười năm trước khi hắn nghe nói Âu Dương là Tu Phục Tông Sư còn có chút không tin, nhưng hiện tại Âu Dương chân chính xuất hiện bên cạnh hắn, còn mang theo chức danh trưởng lão Vạn Tiên Sơn. Chức danh này khiến những lời hắn vừa nói ra đều vứt đi.
- Không hiểu quy củ? Nói cho ta biết rốt cuộc là ai không hiểu quy củ, trường lão tiền bối ở đây nói chuyện, đệ tử tiểu bối Cửu Huyền Tông các ngươi cũng dám mở miệng xen vào?
Âu Dương nhất quyết không chịu buông tha.
- Hừ hừ, thì ra đệ tử Cửu Huyền Tông đều không có quy củ như vậy . .
Mục Uyển cũng mở miệng .
- Ngươi. . . Các ngươi. . .
Sắc mặt Trương Uân rất khó coi, nhìn tình huống hiện tại, bọn họ chắc chắn không chiếm ưu thế, nhưng hiện tại kêu hắn chịu thua hắn thì quá mất mặt.
Trương Uân đưa mắt nhìn xung quanh, hiện tại hắn rất muốn nhìn thấy một nhân vật đứng ra hoà giải, thế nhưng hắn nhìn một vòng lại phát hiện tất cả mọi người đều làm ra vẻ ta không quen biết ngươi.
- Cửu Huyền Tông không phải nói muốn khai chiến với Vạn Tiên Sơn chúng ta sao? Được, đến đây, không chiến các ngươi chính là tôn tử.
Tiểu Nhạc lúc nào cũng khác loại như vậy. Hình như đánh nhau thì hắn không thoải mái, đứng ở bên cạnh bắt đầu la hét.
- Các ngươi đừng khinh người quá đáng.
Lúc này Trương Uân thật sự không dám xuất thủ, cho nên hắn chỉ có thể bất đắc dĩ kêu to.
- Khinh người quá đáng? Ta và đệ tử không hiểu quy củ của Cửu Huyền Tông các ngươi chính là kẻ thù truyền kiếp, hôm nay ta phải giết người này.
Lúc này thái độ của Âu Dương biểu lộ rất rõ ràng. Câu nói này của hắn thoáng chốc cũng nhen nhóm lửa giận của đám người Cửu Huyền Tông.
- Lão mõ, nếu ngươi không phục thì ngươi ra đi, đánh cược luôn cả ngươi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Tiểu Nhạc ngồi trên boong thuyền, trong tay cầm hòn gạch gõ bang bang lên boong thuyền.
- Được, các ngươi không phải muốn công bằng sao? Hôm nay ta và Phấn Tú cược mệnh, ngươi có thể thay Phấn Tú xuất chiến, nhưng nếu ngươi thua, như vậy vẫn phải giao mạng của hắn.
Âu Dương căm tức nhìn Trương Uân, nếu như lúc này Trương Uân còn không dám tiếp, vậy sau này Trương Uân không cần lăn lộn, Cửu Huyền Tông cũng sẽ mang danh là kẻ yếu đuối.
Bị ép buộc đến mức này, cho dù Trương Uân không muốn tiếp cũng không được. Trương Uân bước ra, quay sang nói với Âu Dương:
- Tiểu tử kia, đừng tưởng sở hữu chân thực chi nhãn là thực sự thiên hạ vô địch, ngươi không phải muốn cược mệnh sao? Hôm nay ta sẽ thu mạng của ngươi.
Trương Uân tràn đầy tự tin nói.
Phải biết rằng chữa trị thuật của Trương Uân so với Mễ Bản chỉ có hơn chứ không kém, hắn đặt chân vào hàng ngũ Tu Phục Tông Sư đã bao nhiêu năm? Theo hắn thấy Âu Dương đặt chân vào Tu Phục Tông Sư đã bao nhiêu năm? Ngay cả Âu Dương từ trong bụng mẹ đã là Tu Phục Tông Sư tuyệt đối cũng không có khả năng mạnh hơn hắn.
- Được, mệnh của Âu Dương đặt ở đây, nhưng có thể lấy đi hay không phải xem bản lĩnh của ngươi.
Âu Dương cũng ngoan cường tiến lên. Hôm nay hắn cũng nhận ra, muốn giết Phấn Tú rất khó, trừ phi là dẫn động đại chiến lưỡng tông, giết chết toàn bộ người của Cửu Huyền Tông ở đây, bằng không hôm nay muốn giết Phấn Tú không có khả năng.
Loại phương thức cược mệnh này cũng là phương thức tốt nhất. Hai bên dùng tính mạng đánh cược một trận quyết đấu chữa trị thuật đỉnh phong, thắng bại có nhiều Tu Phục Tông Sư như vậy bình phán đương nhiên không có bất cứ vấn đề gì.
Âu Dương nhìn Trương Uân, mặc dù lúc này Âu Dương luôn miệng nói cược mệnh, nhưng Âu Dương sớm đã nghĩ đến đường lui, nếu như thắng đương nhiên không cần phải nói, Phấn Tú không muốn giao mạng ra đây, các Tu Phục Tông Sư cũng không đáp ứng.