Yêu Cung
Chương 321322 : Thần Cốt chiến thuyền, sợ hãi phủ xuống
Ngày đăng: 00:01 20/04/20
- U u u. . .
Giống như đang rên rỉ khóc lóc, Xuyên Vân Thuyền lại một lần nữa phát ra loại thanh âm giống như quỷ khóc thần sầu.
- Rầm. . .
Một thanh âm từ xa truyền đến, khi thanh âm này xuất hiện, Âu Dương quay đầu nhìn về phía Mê Hồn Hải bị mây mù che phủ, nhưng vừa nhìn, Âu Dương đã cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
- Làm sao có thể. . .
Âu Dương kêu lên sợ hãi, tiếng kêu của hắn khiến vô số người nghi vấn trọng trọng, bọn họ đều nghĩ, Âu Dương rốt cuộc đã nhìn thấy gì?
Âu Dương ngây người nhìn lên mặt biển, lúc này, Phấn Tú bị Âu Dương bóp chết phóng xuất ra huyết lực vô thanh vô tức theo hơi thở của Âu Dương tiến nhập vào thân thể của hắn.
Cảm thụ được huyết lực tiến vàothân thể, Âu Dương biết, hấp thu huyết lực của Phấn Tú, mình khẳng định sẽ đạt được nhị giai.
- Ông. . .
Âu Dương ngồi xếp bằng trên boong tàu, cảm thụ được huyết lực tiến vào thân thể bắt đầu không ngừng biến hóa, không ngừng tăng cường Tiễn Linh yêu đan của mình.
- Chuyện gì xảy ra, ngươi nhìn thấy gì?
U Nguyệt Ảnh cũng không biết vì sao, trong lòng luôn có một loại cảm giác vô cùng bất an.
- U u u. . .
Xuyên Vân Thuyền lần thứ hai phát sinh tiếng kêu, chiếc đèn xanh ở đầu thuyền vốn đã dập tắt, lần thứ hai chiếu xạ về phía trước, còn toàn bộ Xuyên Vân Thuyền bắt đầu chạy điên cuồng.
- A. . .
Một tiếng hét thảm truyền đến, một gã trưởng lão thánh địa cấp Pháp Thân bỗng nhiên túm lấy đầu mình, vẻ mặt thống khổ la hét, tiếng quát tháo của hắn giằng co không đến mười giây đã ngã xuống bỏ mạng.
Mọi người xung quanh đều hít một ngụm lãnh khí, một thánh địa trưởng lão cấp Pháp Thân, cho dù là Đại Đế xuất thủ cũng tuyệt đối không thể vô thanh vô tức bị giết chết như vậy, nhưng người này rốt cuộc là vì sao lại chết đi quỷ dị như vậy?
- A. . .
Gã trưởng lão thánh địa ngã xuống không bao lâu, một gã trưởng lão Thiên Khung Nhai lại bắt đầu la hét, tiếp theo bi kịch lại tiếp tục tái diễn, người này cũng không chống đỡ quá mười giây, lần thứ hai ngã xuống đất bỏ mình.
Trên boong tàu, lúc này hơn một nghìn người đều cảm giác đáy lòng mình đang rung động. Rốt cuộc là vật gì vậy? Rốt cuộc là vật gì có thể giết chết hai gã Pháp Thân cường giả trong nháy mắt?
- Không. . . Không phải là Thần Cốt chiến thuyền chứ. . .
Vương Tử Phong thấp giọng nói, nhưng những lời này của hắn trong bầu không khí quỷ dị này lại có vẻ rất vang dội.
- Thần. . . Thần Cốt chiến thuyền . . .
Nghe thấy câu nói của Vương Tử Phong, toàn bộ những người trên Xuyên Vân Thuyền đều sắc mặt tái nhợt.
Khi những đệ tử này lấy ra ngọc bài, Tiểu Nhạc lại mở miệng :
- Vô ích, nơi này là Mê Hồn Hải, không có bất cứ tin tức gì có thể truyền ra bên ngoài. . .
- Vậy. . . Vậy hôm nay nhất định phải chết?
Mục Uyển nhìn Tiểu Nhạc, nàng không rõ vì sao đến lúc này Tiểu Nhạc vẫn bình tĩnh như vậy.
- Không ai nói nhất định phải chết, nếu Xuyên Vân Thuyền được gọi là con thuyền hi vọng, như vậy khẳng định có chỗ thần kỳ của nó.
Tiểu Nhạc nói xong, nhìn về phía thanh đăng trên đầu thuyền.
- Nhưng mỗi lần Thần Cốt chiến thuyền xuất hiện đều là xác chết đầy thuyền, con thuyền hi vọng này hoàn toàn không bình thường.
Vương Tử Phong đã nóng nảy, hắn không ngờ, chuyến đi lần này lại gặp phải chuyện như vậy.
- Con thuyền hi vọng chỉ chở người hi vọng, trước đây đều không phải chở đầy người hi vọng, chờ một lát đi, một lát nữa thanh đăng khẳng định sẽ được thắp sáng. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lúc đó các ngươi sẽ nhìn thấy kỳ tích sinh ra.
Hai mắt Tiểu Nhạc nhìn chằm chằm về phía thanh đăng, hắn biết, lần này Xuyên Vân Thuyền sở dĩ liên tục tao ngộ Thần Cốt chiến thuyền đều có liên quan đến một người, hoặc là nói có liên quan đến thứ gì đó trong cơ thể người đó.
Hỏa Phượng Hoàng đi rồi quay lại, nhưng khi Hỏa Phượng Hoàng quay lại đã không còn cuồng bạo như lúc đi, một kích kinh thiên này là rất mạnh, nhưng đồng dạng tiêu hao tam thành lực lượng của Hỏa Phượng Hoàng.
Đây là Đại Đế chân thân của U Nguyệt Ảnh, Đại Đế chân thân tiêu hao tam thành lực lượng cũng có nghĩa U Nguyệt Ảnh tiêu hao tam thành lực lượng. Lúc này trên mặt U Nguyệt Ảnh cũng không có bất cứ vẻ kích động gì, bởi vì nàng biết, đây mới là bắt đầu của Thần Cốt chiến thuyền.
- Không đỡ được, Đại Đế lực căn bản không đủ để chống đỡ Thần Cốt chiến thuyền, trừ phi là cường giả lĩnh ngộ ý chí bước trên con đường Phi Tiên xuất thủ, bằng không làm thế nào cũng vô ích.
Tiểu Nhạc lắc đầu.
- Vù vù vù. . .
Vô số bạch quang từ bốn phương tám hướng bay tới, mỗi đạo bạch quang đều mạnh không gì sánh được, lúc này mục tiêu của bạch quang cũng không phải U Nguyệt Ảnh, mà là người trên thuyền.
- Ngao. . .
Phượng hoàng lần thứ hai đề minh, U Nguyệt Ảnh lại một lần nữa kích phát chiến lực toàn thân, Hỏa Phượng Hoàng lại tái hiện. Cùng với run rẩy của Hỏa Phượng Hoàng, từng con hỏa điểu từ trên thân thể Hỏa Phượng Hoàng bay ra, gần ngàn con hỏa điểu hợp thành từng phiến hỏa vân, trước khi bạch quang bay đến Xuyên Vân Thuyền, thành công ngăn cản phía trước bạch quang.
Từng con hỏa điểu cùng từng đạo bạch quang tương hỗ trung hoà, lúc này U Nguyệt Ảnh hầu như liều đốc hết toàn lực cứu vãn lần cuối cùng, nhưng bản thân nàng cũng từ từ phát hiện, cho dù nàng là Đại Đế cũng chỉ có thể bỏ thuyền đào tẩu.
Nhưng từ bỏ Xuyên Vân Thuyền, mình có thể bay ra Mê Hồn Hải sao?
- Tiểu nương môn, trở về đi, để Xuyên Vân Thuyền chống đỡ cho chúng ta.
Tiểu Nhạc thấy thanh đăng phía đầu thuyền đã bắt đầu sáng lên, hắn biết Xuyên Vân Thuyền thực sự đã sống rồi, tiếp theo nó sẽ thắp sáng thanh đăng chiếu ra hi vọng cho mọi người.
U Nguyệt Ảnh nghe thấy Tiểu Nhạc la hét, từ xa bay đến Xuyên Vân Thuyền, nhưng vẻ mặt của nàng đã lộ vẻ uể oải.