Yêu Cung
Chương 353 : Ngươi lại thiếu ta một mạng (2)
Ngày đăng: 00:01 20/04/20
Âu Dương nắm chặt tay, mặc dù Âu Dương biết cho dù mất đi Thứ Kiêu Cung, mình cũng sẽ không giống Yêu Chiến Sĩ bình thường, vĩnh viễn không thể tấn chức, dù sao phương pháp của mình cũng không giống những người khác, mình chỉ cần sát lên là đủ rồi.
Nhưng mất đi Thứ Kiêu Cung thực lực của mình chỉ có thể phát huy lục thành, điểm này lại không khác gì với những Yêu Chiến Sĩ khác.
- Ầm. . .
Hắc sắc lôi quang từ trên trời giáng xuống, nhưng lôi quang cũng không phải bổ về phía Đạm Thai Khước Tà đang đào tẩu, mà bổ về phía Linh San đang đứng trước mặt Âu Dương.
- Ầm ầm. . .
Hắc sắc lôi quang cuồng bạo không gì sánh được, một kích trực tiếp đánh nửa thân thể Linh San lún vào trong đại địa. Nhưng lôi quang đến đây còn không có kết thúc, trên bầu trời từng đạo lôi quang không ngừng oanh kích.
- Sư phụ?
Âu Dương khó hiểu nhìn Bạch Hủ Minh xuất hiện trên bầu trời, hắn không rõ vì sao Bạch Hủ Minh lại đánh Linh San, Linh San không phải Sơn Linh Vạn Tiên Sơn sao? Lẽ nào sư phụ muốn phá huỷ Sơn Linh?
- Bạch Hủ Minh, ngươi giết ta đi.
Da thịt trắng như tuyết của Linh San bị hắc sắc lôi quang đánh thành màu đen, nàng ngửa mặt lên trời chỉ vào Bạch Hủ Minh kêu gào.
- Ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi sao.
Bạch Hủ Minh tức giận, ngón tay khẽ động, tiểu kiếm màu đen đâm thẳng về phía Linh San.
- Sư phụ.
Âu Dương đưa tay Linh San ra sau người mình, toàn thân chắn phía trước Linh San.
- Vù. . .
Kiếm quang phảng phất như thông linh, thấy Âu Dương xuất hiện, kiếm quang trực tiếp chợt lóe lướt qua Âu Dương, sau đó tiểu kiếm màu đen thoáng cái đâm xuyên vai Linh San.
Bạch Hủ Minh giật mình nhìn Âu Dương, nhưng hắn đang chờ đợi, đợi Âu Dương nói cho hắn nguyên nhân.
- Ở tiểu thế giới, ta khó hiểu trở thành một người bán yêu, tất cả mọi người cho rằng ta sẽ vĩnh viễn dừng lại, nhưng ta lại phát hiện bất luận địch nhân nào chết trong tay ta, đều sẽ bị ta cướp đoạt một ít lực lượng, biến thành lực lượng của chính mình, nói cách khác ta vẫn giết chết địch nhân, dùng lực lượng của địch nhân đề thăng chính mình. . .
Âu Dương rốt cuộc cũng nói ra bí mật của mình, hắn rõ ràng có thể thấy trên mặt Bạch Hủ Minh xuất hiện vẻ giật mình.
Âu Dương có thể lý giải, một người hoàn toàn không thể hấp thu bất cứ linh nguyên gì, chỉ có thể dựa vào giết chết địch nhân để trưởng thành, xác thực khiến người ta kinh ngạc.
Bạch Hủ Minh lắc đầu nói:
- Nói như vậy, chính là chỉ cần có đủ địch nhân cho ngươi giết, ngươi vẫn có thể tiến lên?
- Đúng vậy.
Âu Dương không phủ nhận, yêu binh của người khác bị nghiền nát sẽ giống như họ bị phán tử hình, vì lúc đó họ sẽ không hấp thu được linh nguyên trưởng thành, chỉ có thể dậm chân tại chỗ hoặc là rơi xuống.
Nhưng Âu Dương có năng lực hấp thu huyết lực, đó là ưu thế chân chính của hắn.
- Được rồi, chuyện này ngươi cứ giữ kín, không nên nói cho những người khác, chuyện này vô cùng quan trọng, một khi bị người khác phát hiện, sợ rằng sẽ tai họa.
Mặc dù chuyện này chấn động không bằng tứ phương chiến kỳ, nhưng Bạch Hủ Minh vẫn cảm thấy không nên nói ra thì tốt hơn.
Âu Dương gật đầu, đây là chuyện may mắn duy nhất hiện tại của hắn, chí ít hắn sẽ không bị vĩnh viễn khốn chết ở Thánh Thể nhị giai.
- Biết vì sao ta muốn dẫn ngươi tới đây không?
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương nói.
Âu Dương nhẹ nhàng lắc đầu, lẽ ra Bạch Hủ Minh nên trực tiếp mang theo mình quay về Vạn Tiên Sơn mới đúng, nhưng vì sao hắn lại mang mình đến đây?