Yêu Cung

Chương 360 : Quý nhân

Ngày đăng: 00:01 20/04/20




Hai người đồng thời quỳ rạp xuống đất, không ngừng hành lễ trước vật tối cao của Vạn Tiên Sơn. Mặc dù bọn họ không nhận ra vị trưởng lão trẻ tuổi này, nhưng bọn họ nhận ra lệnh bài kia tuyệt đối là lệnh bài thật của Vạn Tiên Sơn, không ai dám làm giả. Làm giả Trưởng Lão lệnh chính là muốn chết.



Bọn họ ra sức dập đầu xuống đất, sự biến hóa đột nhiên của bọn họ khiến cho tất cả mọi người trong bữa tiệc phải sững sờ. Triệu Cương giống như bị trúng định thân thuật, nhìn hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn đang dập đầu như tế sao, trong nháy mắt hắn đã minh bạch chuyện gì xảy ra.



- Đây tuyệt đối là nhân vật khó lường trong Vạn Tiên Sơn!



Đầu óc Triệu Cương trở nên vô cùng thống khoái, nhưng trong nháy mắt hắn cũng không dám mở miệng. Một cường giả như vậy không phải là nhân vật hắn có thể nói chuyện.



- Mau trở về núi, cấm trăm năm không được bước ra sơn phong nửa bước.



Âu Dương thu hồi lệnh bài, nhìn hai gã đệ tử đang dập đầu trên mặt đất.



- Cảm tạ trưởng lão, cảm tạ trưởng lão...!



Hai người giống như hưởng đặc xá lớn nhất, lúc này trên mặt đều lộ vẻ tươi cười. Mạo phạm trưởng lão tại Vạn Tiên Sơn đó là tội danh cực lớn. Một tội danh như vậy đủ để giết ngay tại chỗ, mà hiện tại Âu Dương chỉ bắt bọn họ cấm túc trăm năm. Đây thật sự là đặc xá lớn nhất.



Trưởng lão...!



Toàn bộ hiện trường bữa tiệc đều yên lặng đến đáng sợ. Không ai ngờ, một thanh niên nhìn qua còn rất trẻ như vậy lại chính là trưởng lão Vạn Tiên Sơn. Nhưng lúc này nhìn biểu hiện của hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn, không ai dám tỏ ra nghi ngờ, thậm chí không dám mở miệng nói.




Yến hội tan rã trong không vui, chuyện hôm nay cũng không ai dám nói loạn ra ngoài. Dù sao đây cũng là chuyện liên lụy đến cường giả cấp trưởng lão của Vạn Tiên Sơn. Nếu như chuyện như vậy truyền ra ngoài, ai biết được vị Trưởng lão Vạn Tiên Sơn kia sẽ không phẫn nộ sát nhân?



Khi Âu Dương trở lại Lý gia đã là nửa đêm, lúc này Lâm Hải Thành cơ bản đã yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng sóng biển xa xa đánh vào bờ.



Lâm Hải Thành vốn không được coi là đại thành thị, trên cơ bản bình thường rất ít khi có cường giả xuất hiện ở đây. Một năm trước trong trận chiến ở Lâm Hải Cảnh, Âu Dương đã tạo nên danh khí rất lớn ở Lâm Hải Thành, nhưng thời gian một năm trôi qua, rất nhiều người cho rằng Âu Dương đã quay trở về Vạn Tiên Sơn, cho nên Lâm Hải Thành cũng từ từ yên bình trở lại.



Âu Dương trở lại phòng của Lý Bảo Sơn, lúc này Lý Bảo Sơn vẫn còn chưa ngủ. Hắn không đốt đèn, cứ như vậy ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ánh trăng, trong lòng cũng không biết suy nghĩ cái gì.



- Về rồi sao?



Nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, Bảo Sơn biết lúc này cũng chỉ có Âu Dương. Âu Dương ban đêm thường hay xuất quỷ nhập thần, nhưng Bảo Sơn nghĩ rằng người nào cũng có bí mật của mình, cho nên từ trước đến nay hắn đều không hỏi Âu Dương rốt cuộc đi đâu.



- Phải.



Âu Dương kéo ghế đi tới bên cạnh Bảo Sơn ngồi xuống nói:



- Giấc mộng của huynh chính là mở một đại tửu lâu ở Trung Châu, sau đó hưởng vinh hoa phú quý?