Yêu Cung

Chương 367 : Tán tài đồng tử

Ngày đăng: 00:02 20/04/20




Phải biết rằng hiện tại Đa La đã bị diệt. Đế quốc Tuần Thiên và đế quốc Mễ Nhĩ cũng nguyên khí đại thương. Lúc này hai nước hẳn không có năng lực tấn công bọn họ.



- Bệ hạ, ta cảm thấy có lẽ là một cường giả tuyệt thế nào đó đi ngang qua dẫn động vân lôi!



Đại nguyên soái Kha Gia đế quốc Kha Thanh Hà nói ra suy đoán của mình.



- Vậy phải là cường giả như thế nào?



Quốc quân của đế quốc Kha Gia Kha Truyền Hùng nhìn Kha Thanh Hà hỏi.



Tuy nhiên Kha Thanh Hà lại lắc đầu nói:



- Bệ hạ, ta cảm thấy, đây là cường giả nào không quan trọng, quan trọng chính là cường giả như vậy chúng ta không trêu chọc nổi.



Kha Thanh Hà hiểu rất rõ ràng cần phải có lực lượng như thế nào mới có thể xé vân lôi ra được.



Bản thân hắn mới bước vào cửu giai. Hắn đã từng bàn luận với Kha Minh Quân. Biết cửu giai đỉnh cao cố nhiên là mạnh, nhưng cường giả cửu giai đỉnh phong muốn xé ra vân lôi gần như là không thể.



Mà bây giờ vân lôi bỗng nhiên bị phá. Kha Thanh Hà không biết đây rốt cuộc là cường giả nào làm. Nhưng hắn là kẻ thông minh nên hiểu rõ, cường giả như vậy không phải là người bọn họ có thể đối kháng. Phương pháp tốt nhất chính là coi như không biết cái gì, tránh lại chọc giận một cường giả tuyệt thế.



Ngoài cửa thành Vương Thành khoảng chừng một dặm, Âu Dương nhìn Kha Minh Quân nói:



- Ngươi đi thăm dò đi. Ta không muốn tiến vào hoàng cung của các ngươi.



Âu Dương không muốn giao tiếp nhiều với vương thất ở tiểu thế giới. Trên thực tế Âu Dương có ấn tượng rất không tốt đối với vương thất.




Các loại tin tức như vậy vẫn truyền bá khắp quảng trường. Sau mười lăm phút, Âu Dương phát hiện mình đã bị bao vây. Vô số lão bản cầm đủ loại thức ăn với đủ kiểu dáng chen chúc tiến về phía mình đưa ra những món ăn ngon của bọn họ.



Âu Dương cũng không hề bị cảnh tượng này doạ. Ngược lại Âu Dương còn có chút hài lòng! Dù sao cứ như vậy vẫn tốt hơn mình chạy khắp nơi tìm! Mình chỉ cần chờ bọn họ đưa đến là được rồi.



Vàng này mình không tính là nhiều, nhưng chuyển từ trong vòng tay của mình ra mấy trăm cân gạch vàng vẫn không áp lực.



- Cái này là món ăn ngon nhất của ta.



Một lão bản cầm một khối hoa quế cao đưa đến trước mắt Âu Dương, bắt đầu giới thiệu.



- Cầm lấy!



Âu Dương tiếp nhận món bánh ngọt trong tay lão bản này, tiện tay tung ra một khối vàng to bằng lóng tay. Sau khi lão bản mập mạp này nhận được khối vàng, cả người vui sướng gần như muốn phát điên!



Sau khi lão bản mập mạp nhận được khối vàng, mọi người chung quanh đều tái cả lại! Cũng may bọn họ không có ý định cướp giật, mà xếp hàng đàng hoàng chờ Âu Dương lựa chọn món ăn của mình.



- Chao của ta cũng rất có tiếng...



Một lão bản cầm một hộp chao đi tới trước mặt Âu Dương. Nhìn dáng vẻ kích động của hắn, tuy rằng Âu Dương không thích chao, nhưng vẫn lựa chọn ăn một chút, sau đó liền thảy một khối vàng vào trong tay của lão bản này.



- Ha ha ha ha. Rốt cuộc ta đã kiếm được tiền cho nhi tử cưới vợ rồi!



Lão bản này mừng rỡ hai tay cầm vàng chạy ra ngoài.