Yêu Cung

Chương 48 : Khởi hành

Ngày đăng: 23:58 19/04/20




- Được! Mọi người đã biết mục tiêu của chúng ta lần này. Trung đội quân đoàn Đao Nhọn ở phía đông nam cơ bản đã tổn thương gần hết. Tiếp theo chúng ta phải tới phụ trách công tác đánh tập kích bất ngờ ngoài chiến trường. Cụ thể thế nào ta nghĩ không cần phải cường điệu thêm nữa. Tất cả mọi người đều là huynh đệ từ một quân doanh đi ra. Trên chiến trường chúng ta chỉ có thể đồng tâm hiệp lực. . .



Lăng Túc mới nói đến đây, Vương Mông đã nhảy ra.



Hắn không tính là người mới gia nhập. Tuy rằng hắn vốn thuộc về trung đội số 10, nhưng đánh lâu như vậy hắn đã sớm đã coi trung đội số 7 chính là nhà của mình. Vào lúc này cũng chỉ có hắn mới nhảy ra ngắt lời Lăng Túc.



- Đội trưởng, từ bao giờ ngươi trở nên lề mề như vậy! Chúng ta đi mau thôi! Ngươi xem bên kia. . .



Vương Mông nói xong liền dùng mắt hướng sang một bên.



Nhìn theo ánh mắt Vương Mông, Lăng Túc lập tức thay đổi sắc mặt, hét lớn một tiếng:



- Xuất phát!



Sau đó hai trăm người của trung đội số 7 mới hình thành liền giục ngựa chạy như bay ra khỏi quân doanh tiến về hướng đông nam. . .



Khi đám người Lăng Túc vừa rời khỏi, Lăng Trung Thiên đã mặt lạnh chạy đến đây. Nhìn thấy con trai mình lại dẫn binh chạy đi, tuy sắc mặt Lăng Trung Thiên có vẻ lạnh lùng, nhưng trong mắt hắn vẫn lộ vẻ vui mừng.
Càng tới gần Kiến Phong Thành, Lăng Túc càng nghe thấy những tiếng kêu không tính là lớn lắm! Sau khi nghe thấy những tiếng kêu này, tất cả các kỵ sĩ kể cả Âu Dương vừa nãy còn đang nói chuyện chợt ngừng lại. Bọn họ đồng thời kéo dây cương chiến mã đứng tại chỗ bắt đầu lắng nghe.



- Phía trước đang chiến đấu!



Lăng Túc nghe thấy tiếng la hét liền biết phía trước hẳn đang phát sinh chiến đấu. Tuy nhiên khoảng cách vẫn tương đối xa. Rốt cuộc là ai đánh ai, hắn không thể biết được. Nếu như là người bên mình đánh ra, bọn họ hoàn toàn có thể nửa đường xông ra đánh rắn dập đầu. Nếu như biến thành bên mình đang rơi vào bị động phải thủ thành, như vậy bọn họ chỉ có thể chờ mệnh. Dù sao va chạm với mấy chục vạn đại quân, cho dù hai trăm người bọn họ lại dũng mãnh vọt vào cũng không khác gì tự mình dâng thức ăn.



- Tình huống thế nào?



Lăng Túc biết Âu Dương có tầm nhìn biến thái, cho nên hắn đưa mắt nhìn về phía Âu Dương.



- Tướng sĩ trong thành đã xông ra. Hiện tại quân Tây Kỳ có hiện tượng tan tác, tuy nhiên hiện tượng này không nổi bật. Cho nên quân đông nam ra khỏi thành truy sát cũng không có hiệu quả quá lớn.



Âu Dương đứng ở trên lưng ngựa nhìn Kiến Phong Thành phía xa mở miệng nói.



Âu Dương vừa nói xong, những kỵ sĩ mới gia nhập nhất thời sững sờ. Nơi này cách Kiến Phong Thành đến 5, 6 dặm! Khoảng cách xa như vậy, bọn họ thật sự chỉ nhìn thấy bụi bay mù mịt. Nhưng Âu Dương lại có thể nhìn thấy bên nào đánh bên nào. Điều này quả thật quá vô căn cứ?